Trăng ngoài cửa sổsáng rất rõ, ánh đèn trong phòng ấm áp, trên bàn bày ba món ăn một nómcanh, An Ninh ngồi trên cái ghế hình hình tròn, Bạch Tín Vũ đứng ở saulưng cô, khom người dùng hai cánh tay ôm lấy cô.
Tất cả đều vôcùng tự nhiên, giống như hai người đã quen biết nhiều năm, ở chung nhiều năm, chưa bao giờ bị ngăn cách bởi hiểu lầm. Bạch Tín Vũ thân là mộtbác sĩ, trên người anh ít nhiều cũng có mùi thuốc sát trùng, ngược lạiđó là một mùi rất dễ ngửi.
Như cái gì đây? An Ninh bình tĩnh nhìn thức ăn trên bàn, nếu như có thể dùng lời nói để ví dụ thì... mùi trênngười anh như một mùi an tâm.
Loại cảm giác bình thản này làm côthất thần trong giây lát, nhưng chỉ trong giây lát thôi, cho đến bây giờ sự dịu dàng của anh đều không cho bất kỳ ai quyến luyến, sau khi dịudàng , anh sẽ có 1000 phương pháp làm bạn hết hy vọng, làm bạn đau khổ.
Cho nên An Ninh chợt đứng lên, giữ khoảng cách với anh, tùy tiện giải thích, "Tôi hơi khát, tôi đi lấy nước trái cây uống đây."
Vì cô đứng dậy nên Bạch Tín Vũ lùi lại hai bước, anh không nói gì, im lặng nhìn theo bóng lưng cô, ánh mắt trong trẻo giống như hiểu rõ mọi việc.
An Ninh mở tủ lạnh, tìm kiếm, nhưng bình nước trái cây giống như đang đối nghịch với cô, làm sao cũng không tìm được nó.
Bạch Tín Vũ đi tới, dừng lại phía sau cô, sau đó tay anh vươn ra từ trên vai cô, đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-bach-da-lau-khong-gap/3182484/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.