Đầu xuân năm đó, mọi việc đều suôn sẻ. Đầu tiên là làm ăn lời được một khoản, lại kết giao được với một đại nhân vật, sau này làm ăn dựa vào hắn, tiền đồ nhất định rộng mở. Sau nữa chính là tôi đã quen được một tay trống. Sớm đã khai giảng, Lam Vũ lại bắt đầu bận rộn, hai tuần mới tìm tôi một lần. Trước khi khai giảng, tôi đưa cho cậu một sổ tiết kiệm hai vạn, cậu mở ra, nhìn thoáng qua:
“Chỗ một ngàn lần trước vẫn còn sáu trăm.”
“Em cũng đừng quá tiết kiệm, nên tiêu thì cứ tiêu đi.” Ngừng một lát, tôi lại nói: “Khoản này cứ tính là anh cho em mượn đi, chờ em tốt nghiệp đi làm thì trả anh, chẳng qua, là cho vay nặng lãi đấy nha!” Tôi nói đùa. Nhìn cậu miễn cưỡng nhận lấy “Con mẹ nó, có bệnh!” trong lòng tôi tức giận mắng.
Tay trống kia tên là Trương Kiến, dáng dấp cũng chỉ tính là tạm được, nhưng công phu trên giường thì là hạng nhất. Cậu ta vô cùng tình nguyện, ngay cả việc tôi muốn cậu ta phải đi kiểm tra sức khỏe trước, loại yêu cầu quá đáng này cậu ta cũng vẫn vui vẻ chấp nhận. Cậu thích trang điểm nhẹ trước khi làm việc đó, đặc biệt trên mắt có đánh chút màu tím. Thực ra, tôi không thích như vậy lắm, tôi thích một người đàn ông bởi cậu ta là đàn ông, thích một phụ nữ bởi cô ta là phụ nữ. Nhưng kiểu của Trương Kiến không khiến người ta chán ghét. Cậu cũng thích ánh sáng lờ mờ. Cậu ta có hai mặt: Sau khi bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-kinh-co-su/3191236/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.