Thấy Vũ vẫn ngơ ngác Tông Dân cau mày, giọng nói có chút không vui:
- Nhanh!
Đừng nói là Vũ mà ngay cả Minh cũng cảm thấy có chút hoảng, vội vội vàng vàng Vũ bỏ đi mất, còn Minh lại lò dò đi theo sau Tông Dân. Suốt dọc đường ai nấy gặp Tông Dân đều cung kính chào Phó tổng, đến khi thấy Minh đi theo sau lại có chút ngạc nhiên, mọi người ngạc nhiên chắc cũng vì không biết cô là ai.
Cô đi theo sau anh, nhìn bóng lưng cao cao vững chãi, đến đoạn không có ai cô mới kéo kéo góc tay áo anh, lí nhí nói:
- Dân....tôi không có gì với anh Vũ cả.
Tông Dân thoáng sững người, anh quay lại, gương mặt sắt lạnh nhìn cô:
- Sao? Nghe không rõ.
Minh lại lí nhí:
- Tôi với Vũ là anh em đồng nghiệp thôi, nào đâu phải tình yêu công sở như anh nói...
Thấy anh vẫn nhìn cô không biểu cảm gì, cô lại kéo kéo tay áo anh thêm lần nữa, lần này có vẻ mạnh hơn, giọng nũng nịu:
- Dân...đừng bắt tôi làm bảng kiểm điểm được không, công việc tôi nhiều lắm... tôi lại bị trách bị trừ lương nữa..
Tông Dân cau mày, sự quan tâm của anh rơi vào câu nói sau:
- Công việc nhiều? Cô làm ở mảng thời sự thì sao lại là nhiều?
Minh thở dài cô đang định kể thì nghe từ xa có tiếng nói chuyện trong trẻo mềm mại vang lên, nhìn về phía trước...ồ hóa ra là Mộc Trà, nữ MC vàng của Đài cũng có chút tiếng tăm trong showbiz.
- Dân, em tìm anh nãy giờ, anh đi đâu vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-kiep-ga-cho-anh/115379/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.