Ghế đối diện két một tiếng, Đường Vũ Địch đứng lên “Tôi nhớ mình còn tư liệu chưa ôn xong. Tôi ăn no rồi, các cậu cứ ăn thoải mái đi”Triệu Vũ Minh không tin tưởng, nói “Cậu mới ăn có vài miếng. Không thích món này à?”
Đường Vũ Địch cười cười, bỏ lại câu “Gặp lại sau” rồi quay lưng đi. Lâm Băng Nghiên ngạc nhiên một chút rồi cũng buông đũa chạy theo
Người bạn thân thấy vậy, cười nói “Người học giỏi ai chẳng vậy, thức ăn của người ta là tinh thần a”
Triệu Vũ Minh nghe xong cười mấy tiếng, hai người ngồi nói chuyện một hồi, cơm cũng vơi đi một nửa. Lúc này hắn mới phát hiện Trương Phàm ngồi kế bên không nói lời nào
“Phàm Tử, không phải cậu không ăn cay sao? Dạo này cậu bị đau dạ dày, giờ lại ăn cay, không muốn chết à?”
Triệu Vũ Minh khuyên nhủ là muốn tốt cho hắn, nhưng Trương Phàm nghe xong lại tức giận ném đũa “Con mẹ nó, tôi mang vòng cậu cũng nói! Ăn cay cậu cũng nói! Con mẹ nó! Mày rảnh quá nhỉ?”
“. . . . . .”
Triệu Vũ Minh trợn tròn mắt nhìn hắn, nhất thời không biết nên làm sao. Trương Phàm thở hổn hển, định thần lại hắn lấy tay cào cào tóc, khàn giọng nói “A Minh, xin lỗi cậu. Tôi không ổn lắm. . . . . . đừng để ý đến tôi. . . . . .”
. . . . . .
Rốt cuộc ngày thi cũng đến. Vòng loại đến chung kết, kéo dài suốt một tuần lễ. Đương nhiên, nếu ai trượt sẽ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-ha-duong/2468607/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.