Trong gần hai mươi năm sống trên đời, đây là lần Khuất Hàn căng thẳng và lo lắng nhất.
Thừa dịp Du Vụ ngủ trưa, anh đến cửa hàng tổng hợp mua sắm rất nhiều đồ đạc. Du Vụ tỉnh lại thấy những gói to gói nhỏ thì cười ngặt nghẽo, “Tôi xin cậu, chỉ là bảo cậu về nhà tôi ăn một bữa cơm mà thôi, không phải ‘vợ xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng’, cậu cũng quá khoa trương rồi!”
Khuất Hàn đờ người ra, đúng vậy, làm sao có thể thú nhận với ba mẹ cậu ấy được, có thể dùng thân phận bạn bè xuất hiện ở nhà cậu ấy đã rất không dễ dàng rồi.
Du Vụ hiểu rõ tâm trạng của anh, vỗ vỗ bờ vai anh, thoải mái nói, “Một ngày nào đó tôi sẽ nói cho họ biết.”
Khuất Hàn lắc đầu, “Nếu có thể giấu diếm thì vĩnh viễn đừng cho họ biết.”
Anh không có người thân nên càng hiểu rõ tình thân đáng quý trọng đến nhường nào. Nếu như lời nói dối thiện ý có thể đổi lấy sự bình tĩnh của ba mẹ Du Vụ và bình yêu của cậu thì tình cảm của họ có được công khai hay không cũng chẳng quan trọng, anh không cảm thấy mất mát chút nào.
Để ngăn ngừa Cố Quân Nặc lại gây chuyện quá đáng, Du Vụ đặc biệt phòng bị mà kể cho Khuất Hàn nghe những chuyện quái ác của Cố Quân Nặc từ bé đến lớn và chuyện thổ lộ hôm ký tặng ở thành phố D.
Khuất Hàn nghe xong, mặt mày trở nên nghiêm trọng, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn Du Vụ, “Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-ha-den/1970237/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.