Tại sao ngươi lại bắt đi con gái của ta?” Câu đầu tiên Thượng Quan Nghiệp mở miệng ra là một câu hỏi.“ Người bắt đi Lam Tuyết là Tề Thịnh Dung, ta bất quá chỉ là từ tênTề Thịnh Dung xoàng xĩnh đó mang Lam Tuyết đi thôi!” Rất tốt, hiện tạitừ “ lừa đi” đã biến thành “ bắt đi” rồi, Vô Danh biến thành một tộiphạm bắt người rồi.
“ Ngươi tự tiện mang nữ nhi của ta đi, lại không cho chúng ta biết, căn bản là có ý bất lương!” Thượng Quan Nghiệp lại rống lên.
“ Ta giúp Lam Tuyết đưa thư về, không thể nói là không có báo được!”Giọng nói của Vô Danh khôn nhanh không chậm, tuyệt đối không bị lửa giận của người khác làm ảnh hưởng.
“ Nếu như ngươi không có ý đồ bất lương, thì làm sao lại không dứt khoát đem Lam Tuyết đưa về Thượng Quan gia?”
“ nếu như Thượng Quan gia có năng lực bảo vệ Lam Tuyết, nàng sao lạibị rơi vào trong tay tên Tề Thịnh Dung xoàng xĩnh đó??” Vô Danh hỏingược lại, thái độ không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh.
“Ngươi ——” Thượng Quan Nghiệp nhất thời cứng họng, ngay sau đó lạirống lên : “Nếu không phải là ngươi bắt đi Lam nhi, Lam nhi sẽ không cókhông về nhà nha!”
Bắc Cung Vô Danh không để ý tới hắn, chỉ hướng về phía Lam Tuyết nói.
“Lam tuyết, tới đây.”
“ Được!” Lam Tuyết muốn bước qua, nhưng lại bị đại ca kéo lại “ Đại ca?”
“ Ta muốn dẫn nữ nhi của ta về nhà, ngươi đừng mơ tưởng lại cướp đinữ nhi của ta!” Thượng Quan Nghiệp lập tức ngăn cản ở giữa, không cho nữ nhi lại nghe lời của tên tiểu tử ngu ngốc kia nữa!
“ Thượng Quan Phi Lũng ngươi có nhớ lời ta đã nói không?” Vô Danhkhông nhìn Thượng Quan Nghiệp, trực tiếp hướng về phía Phi Lũng nói.
“ Ta nhớ, nhưng Lam nhi là người của Thượng Quan gia, làm sao chỉbằng một lời nói của ngươi là muốn mang nó đi?” Thượng Quan Phi Lũng sovới Thượng Quan Nghiệp vẫn tỉnh táo hơn một chút “ Ngươi đã cứu Lam nhi, Thượng Quan gia rất cảm ơn ngươi, nhưng Lam nhi không thuộc về ngươi!”
“ Ta muốn ở chung một chỗ với Vô Danh!” Lam Tuyết chợt lên tiếng. “Cha, tại sao người lại nổi giận với Vô Danh? Vô Danh là người tốt, chàng bảo vệ ta, đánh đuổi người xấu đi!”
“ Chuyện này…” Thượng Quan Nghiệp tỉnh táo một chút. Vô Danh thực sự là đã cứu được Lam nhi!!!
“ đại ca, ca hãy buông muội ra!” Lam Tuyết giùng giằng.
“ Lam nhi, cha muốn đưa con về nhà!” Thượng Quan Nghiệp đỡ lấy vaicủa nữ nhi, trầm giọng nói “ Con cần tên tiểu tử thúi này, không còn cần cha mẹ nữa sao?”
“ Con…” Nàng há miệng, nhưng không biết nên nói cái gì.
Nàng muốn có cha mẹ, muốn có ca ca, nhưng mà nàng cũng muốn có VôDanh nha! Ánh mắt nàng luống cuống hoảng hốt, nhìn về phía Vô Danh.
Vô Danh chỉ nhàn nhàn lắc đầu một cái, nàng liền trấn tĩnh lại ngay.
Hai người không một tiếng động ăn ý với nhau, mọi người đều xem thấy ở trong mắt.
Lam Tuyết không hề lên tiếng nữa, nàng không giãy dụa nữa đứng yên ởphía sau của cha và ca ca, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Vô Danh.
“ Cung chủ, đa tạ ngươi giúp Thượng Quan gia ta tìm được nữ nhi, phần ân tình này, Thượng Quan gia nhất định sẽ hồi báo! Xin cáo từ!!!”Thượng Quan Nghiệp chắp tay chào cung chủ Vân Lưu Cung, rồi chuẩn bị rời đi.
Thân hình của Vô Danh khẽ động, ngăn ở trước mặt của Thượng Quan Nghiệp.
“ Ông muốn làm sao thì mới bằng lòng để cho Lam Tuyết ở lại đây?”
“ Ta tuyệt đối sẽ không để nữ nhi lưu lại đây!” THượng Quan Nghiệp chém đinh chặt sắt nói.
“ Như vậy, các người cũng không có cách nào rời khỏi Vân Lưu Cung!” Vô Danh cười nhạt một tiếng nói.
“ Ngươi cho rằng ngươi có thể bắt được Thượng Quan Nghiệp ta ở đây?”Thượng Quan Nghiệp giận đến râu cũng dựng lên, trừng mắt nói.
Vô Danh bắt chéo tay sau lưng, nhàn nhạt bày tỏ “ chuyện mà Đường chủ Huyền Vũ Đường muốn làm, chưa từng có chuyện không làm được!!!”
Vô Danh đúng là có năng lực đó, mỗi một người trong Thượng Quan gia đều biết rất rõ.
“ Thượng Quan Nghiệp ta mà muốn đi, cũng tuyệt đối không có người nào cản được!” Thượng Quan Nghiệp trợn trừng mắt nói.
Vô Danh nhìn Lam Tuyết một cái, biết nàng tuyệt đối sẽ không muốn hắn xung đột với Thượng Quan gia, nên thu vẻ mặt lại, nói tiếp: “ Nghe nói, Huyền Long thần chưởng của Thượng Quan gia trên giang hồ không có người nào có thể địch lại được!”
“ Coi như ngươi cũng có chút kiến thức!” Biết lợi hại thì đừng có cản đường, tên hỗn tiểu tử!!!
“ Nếu như ta có thể chịu được ba chưởng của ông, thì ông liền cho Lam Tuyết lưu lại đây, có được không?”
“ Ngươi muốn tìm chết?” Huyền Long thần chưởng ẩn chứa nội lực rấtlớn, bình thường nếu bị trúng một chưởng thì lục phủ ngủ tạng sẽ bị náthết, hắn còn đòi chịu ba chưởng sao?
“ Có đồng ý hay không, chỉ cần nói một câu thôi!”
“ Tốt!” Tên tiểu tử này muốn dùng mạng sống đánh cuộc, ông sẽ chơi với hắn.
“ Đường chủ…” Tào thúc muốn ngăn cản, nhưng Vô Danh phất tay muốn hắn lui ra.
Toàn bộ mọi người đều lui ra, đại sảnh lớn như vậy chỉ còn lại Thượng Quan Nghiệp cùng với Vô Danh đối đầu với nhau!
Thượng Quan Nghiệp vận khí trong tay, phát ra chưởng thứ nhất.
“ Chưởng thứ nhất!”
Vô Danh đứng yên, đưa tay phải lên vận chưởng chống đỡ, bị nội lực của Thượng Quan Nghiệp đánh lùi hai bước.
Thượng Quan Nghiệp thu chưởng, ngạo nghễ đứng đó.
“ Tiếp tục đi!” Điều hòa lại nội lực xong, Vô Danh lên tiếng.
“ Hảo tiểu tử!” Mặc dù rất giận hắn bắt cóc nữ nhi, nhưng khí pháchcủa hắn lại làm cho Thượng Quan Nghiệp rất tán thưởng “ Chưởng thứ hai!”
Lời nói vừa dứt, Thượng Quan Nghiệp bỗng nhiên xuất thủ, một chưởng vỗ trúng ngực của Vô Danh.
Thượng Quan Nghiệp thu chưởng lại, Vô Danh nhắm mắt khóe miệng trànra ít máu tươi, nhưng trên gương mặt hắn không có chút biểu hiện gì,chỉ chậm rãi mở mắt ra.
“ Một chưởng cuối cùng!” Hắn trầm giọng nói.
“ Huyền Vũ đường chủ đúng là bất phàm!” Có thể chịu hai chưởng củahắn mà chỉ nôn ra máu tươi, vẫn đứng thẳng như cũ, tiểu tử này… tronglòng Thượng Quan Nghiệp thấy thưởng thức hắn hơn.
Nhưng chuyện có liên quan tới nữ nhi, hắn cũng sẽ không nương tay!!!
“ Chưởng thứ ba!”
Đây là chưởng thức có uy lực nhất trong Huyền Long Thần Chưởng, sắc mặt người của Thượng Quan gia rất cả đều rất kinh sợ.
“ Tiếp chiêu!” THượng Quan Nghiệp trầm giọng quát, chưởng thức biến hóa vô cùng, lập tức đánh về phía Vô Danh.
“ Không được!”Lam Tuyết bỗng dưng kêu lên một tiếng, thừa lúc mọingười không chú ý đến, vọt tới trước người Vô Danh, muốn thay Vô Danhngăn lại một chiêu cuối cùng.
“ Lam Tuyết!”
Kinh hãi nhìn thấy nữ nhi xông ra, Thượng Quan Nghiệp lập tức thuchiêu lại, nhưng vẫn không kịp nữa, ông bị nội lực của mình chấn độnghộc máu tươi.
Thượng Quan Phi Lũng vội vàng chạy tới trước đỡ lấy phụ thân.
Đồng thời lúc đó, Vô Danh ôm lấy Lam Tuyết, thân hình chuyển một cáibảo vệ Lam Tuyết sau lưng, lấy thân tự hứng lấy chưởng lực bén nhọn đánh tới!!!
Vô Danh bị thương lảo đảo mấy bước, thiếu chút nữa không đứng vững được!
Ám đột nhiên không một tiếng động hiện thân, chạy tới che lại sáu đại huyệt trên người Vô Danh, mà Thiên Cừu vừa nhìn thấy tình huống khôngđúng, lập tức phóng tới giữ lấy Vô Danh.
Vô Danh lại nôn ra máu, lại là… máu đen!!!
“ Đông Phương, tới đây!” Thiên Cừu vội vã kêu lên, hai người đó ngay lập tức phóng tới “ đem Vô Danh vào trong phòng ngay!!!”
“ Ừ!” Đông Phương cùng với Tây Môn lập tức làm theo.
“Vô Danh!” Lam Tuyết cũng muốn đi theo.
“ Lam Tuyết cô nương, cô không nên đi theo!” Thiên Cừu vội vàng ngăncản, ôn hòa an ủi nói “Yên tâm đi, Vô Danh không có chuyện gì đâu!”
“ Ngươi gạt ta!” Lam Tuyết lắc đầu một cái, hốt hoảng kêu lên, cănbản là không tin lời nói của hắn. “ Ta muốn ở bên Vô Danh, ta muốn ởchung một chỗ với chàng!”
“ Lam Tuyết, trấn tĩnh một chút đi!” giọng nói của Thiên Thù thêmphần mạnh mẽ “ Ta bảo đảm sẽ toàn lực cứu hắn, ngươi chờ ở đây đi!”
“ Vô Danh…” Lam Tuyết không gật đầu, cũng không lắc đầu, chẳng qua là không giãy giụa đòi theo vào nữa.
Thiên Cừu bảo Diễm Kha tới đỡ Lam Tuyết, còn bản thân mình hướng vềphía cung chủ gật đầu một cái, sau đó lập tức đi vào nội đường.
Tất cả mọi người bị tình huống đột phát này làm kinh sợ ngây người,Thượng Quan Phi Lũng sau khi giúp cha điều khí xong mới lên tiếng hỏi:
“ Thuộc hạ cũng không rõ ràng lắm, nhưng có khả năng là lúc Đường chủ đánh nhau với Phùng Như Song đã bị trúng độc!” Tào Nhân đem tình hìnhcủa một chiêu cuối cùng đó nói ra. “ Ngoài mặt đường chủ không có chútgì bất thường, nhưng ta lại cảm thấy có chút gì không đúng! Đã bốn ngàyrồi, độc nhất định là vẫn còn ở trong cơ thể của Đường chủ!”
Bắc Cung Vô Danh trúng kịch độc đã bốn ngày, lại còn dám nhận bachưởng của Thượng Quan Nghiệp. Bên trong đại sảnh, nhất thời yên lặngnhư tờ.
“ Là… là vì cứu ta!!!” Lam Tuyết thở hào hển, níu chặt lấy tim, vẻmặt vô cùng thống khổ, kịch liệt thở hổn hển mấy tiếng, rồi đột nhiênnàng bất tỉnh ở trong ngực của Diễm Kha.
“Lam Tuyết!” Diễm kha kinh sợ gọi.
Thượng Quan Nghiệp vội vàng muốn chạy tới chỗ nữ nhi, nhưng bị trượng phu của bốn tỳ nữ ngăn cản lại.
Cung chủ mang khăn che mặt đi ra khỏi rèm, chẩn mạch cho Lam Tuyết.
“Lam nhi!” Thượng Quan nghiệp lo lắng kêu lên.
“Nàng không có sao, chỉ là trong một lúc tâm tình quá mức kích động,mới bất tỉnh thôi.” Cung chủ trầm tĩnh nói “ Thượng Quan lão gia, theoước định của ông và Vô Danh, Vô Danh coi như là đã chịu ba chưởng củaông, bây giờ Lam Tuyết thuộc về hắn!”
“ nói bậy, chưởng thứ ba của ta căn bản là chưa xuất ra nha!” ThượngQuan Nghiệp không bao giờ dễ dàng đem nữ nhi giao cho bất kỳ kẻ nào.
Cung chủ hơi nhíu mày lại nhìn ông, bắt đầu khó chịu với cái người này rồi!!!
“ Vô Danh vì bảo vệ Lam Tuyết, tuy biết rằng thể chất của Lam Tuyếtkhông sợ bất kỳ loại độc gì, vẫn như cũ xả thân bảo vệ nàng, đây đã đủchứng minh tâm ý của Vô Danh đối với Lam Tuyết. Mà Vô Danh không hề phản kháng mặc cho ông đánh ba chưởng, coi như là hắn chuộc lại lỗi đã mangLam Tuyết đi, vậy cũng đã được rồi! Còn nữa, nếu tính kỹ mà nói, hắn đãcứu Lam Tuyết, cũng coi như là ân nhân của Thượng Quan gia, không phảisao?” Cung chủ nhẹ nhàng hỏi lại.
“Này. . . . . .”
“ Trong chuyện này mà nói, Thượng Quan lão gia lo lắng cho nữ nhi của mình, tới Vân Lưu Cung tìm người, đó là chuyện đương nhiên. Cũng bởi vì vậy, cho nên bổn cung mới để cho các người vào trong cung!” nàng lạitiếp “ Ta hy vọng chuyện này có thể giải quyết tốt đẹp, nhưng ThượngQuan lão gia tựa như có ý muốn gây hấn với Vân Lưu Cung của ta!”
“ Nếu như Vân Lưu Cung không bắt cóc con gái của ta, ta tự nhiên cũng không có làm khó!” Thượng Quan Nghiệp mở miệng nói.
“ Thượng Quan lão gia nói sai rồi!” Nàng lắc đầu một cái “ Nếu nhưVân Lưu Cung không nói đạo lý, hung hăng càn quấy thì bổn cung đã khôngthèm đếm xỉa tới Thượng Quan gia, vừa bắt đầu đã cự tuyệt không cho cácngười vào trong cung rồi! Tuy là Thượng Quan gia là bá chủ một phươngnhưng Vân Lưu Cung cũng không phải là tiểu bối vô danh không chút tiếngtăm, Thượng Quan lão gia có thể làm gì được bổn cung?”
“ Ngươi nói như vậy, là muốn đối lập với Thượng Quan gia? Cố ý khôngtrả lại con gái cho ta?” Thượng Quan Nghiệp giận đến lông mày dựng đứng, uy nghiêm hỏi lại.
“ Thượng Quan lão gia có từng nghĩ tới, vừa bắt đầu vào trong đạisảnh, Vô Danh tại sao lại chấp nhận để cho Lam Tuyết trở về bên cạnhông?” thanh âm của cung chủ vẫn treo trẻo không chút tức giận.
“ thời điểm mà Thượng Quan gia và Vô Danh tranh chấp với nhau, tạisao Vô Danh lại không muốn Lam Tuyết phải lựa chọn, Thượng Quan lão giabiết tại sao không?” Cung chủ lại hỏi tiếp.
Thượng Quan nghiệp nhíu lông mày lại, im lặng không nói.
“ Cuối cùng, Vô Danh có thể giao thủ với ông, nhưng hắn lại không làm vậy, Thượng Quan lão gia nghĩ đây là vì cái gì?”
“ Thượng Quan lão gia thương yêu nữ nhi, nhưng những hành động của ông có từng nghĩ tới Lam Tuyết cô nương chưa?”
“ nó là con gái của ta, những chuyện ta làm đều là vì tốt cho nó!”
Cung chủ Vân Lưu Cung lắc đầu cười.
“ Nếu quả thực hiểu rõ Lam Tuyết cô nương, thì ông nên biết nàng ấykhông muốn nhìn thấy nhất là cái gì. Nàng quan tâm người nhà, nhưng cũng yêu Vô Danh. Điều mà nàng không muốn nhìn thấy nhất chính là ông xungđột với Vô Danh, bởi vì nàng không có cách nào lựa chọn giữa người nhàvà Vô Danh được! nàng vĩnh viễn sẽ không hiểu được tại sao giữa ngườinhà và Vô Danh nàng chỉ có thể chọn một!”
Cung chủ hơi ngừng lại, rồi nói tiếp: “ nếu như không phải không muốn để cho Lam Tuyết phải khổ sở, Vô Danh có thể giao thủ với ông, đoạt lại Lam Tuyết, ở trên đất của Vân Lưu Cung, Thượng Quan lão gia thật lòngcho rằng mình có thể an toàn rời đi sao?”
“ Ngươi muốn uy hiếp ta?”
“Uy hiếp Thượng Quan lão gia, là có ý nghĩa gì?” cung chủ hỏi ngượclại: “ Ý của bổn cung muốn hỏi chính là, Thượng Quan lão gia tự nhận làyêu thương nữ nhi, nhưng ông đã vì nữ nhi suy nghĩ những gì? Mà Vô Danhyêu Lam Tuyết, hắn đã vì Lam Tuyết suy nghĩ những gì?”
Giữa hai người, tương đối không khó để nhìn ra ai có dụng tâm với Lam Tuyết hơn!
Thượng Quan Nghiệp nhìn về phía nữ nhi đang hôn mê, vẻ mặt phức tạp.
Lam nhi… cũng sẽ có thể hiểu chuyện, yêu cái tên… tên hỗn tiểu tử kiêu ngạo đó sao?
Nam Thiên Cừu giải độc, Đông Phương cùng với Tây Phương thay phiênnhau giúp cho Vô Danh trị liệu nội thương. Bốn canh giờ sau, ba ngườimệt mỏi rời khỏi Huyền Vũ cư, Bắc Cung Vô Danh cuối cùng cũng đã thoátđược hiểm cảnh.
Bắt đầu từ lúc đó, Lam Tuyết kiên quyết canh giữ bên cạnh của VôDanh, ai khuyên cũng không chịu đi. Loại tình cảm này, là cho ThượngQuan Nghiệp cảm thấy trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Nữ nhi, thật sự không còn là của mình nữa rồi!
Hôn mê hai ngày sau, Vô Danh rốt cục cũng tỉnh lại.
“ Lam Tuyết?” Nàng tại sao lại nằm ở bên giường ngủ thiếp đi.
“Vô Danh, chàng đã tỉnh rồi! ?” hắn vừa động, nàng đã liền thức tỉnh.
“ Nàng ở đây… còn cha nàng đâu?” hắn nhớ chuyện ba chưởng, hắn đãhôn mê, như vậy coi như là hắn thắng sao? Nhưng Thượng Quan lão gia lạicó thể dễ dàng đáp ứng cho Lam Tuyết lưu lại đây sao?’
“ Cha cũng ở đây, ta không biết cha ở nơi nào, ta chỉ luôn một mực ởnơi này!” Lam Tuyết nói không đầu không đuôi, nhưng Vô Danh cũng hiểu sơ được hoàn cảnh hiện nay.
Chắc là cung chủ đã ngăn Thượng Quan gia mang Lam Tuyết đi, mà LamTuyết kiên trì canh giữ bên cạnh hắn, Thượng Quan lão gia cũng ở lạiđây.
“Ta không sao.” Vô Danh cười rất ôn nhu, ôm lấy nàng đặt lên giường.
“Đều là ta hại chàng. . . . . .” Nàng khóc, ôm chặt lấy hắn.
“ Nàng không có, nàng có nhớ lời ta nói không. Không cho nàng suynghĩ lung tung.” Hắn nâng mặt của nàng lên, cúi đầu hôn lên mắt nàng, hy vọng có thể mãi mãi lau khô lệ của nàng.
“ Nhưng mà ta đã hại chàng bị cha đánh…” nàng vẫn còn nghẹn ngào.
“ Ông ấy chẳng qua là tức giận ta đã mang nàng đi thôi!” hắn nhỏ nhẹ nói, hy vọng nàng có thể quên đi.
“ Ta muốn cha đánh ta, bởi vì là do ta muốn cùng Vô Danh ở chung một chỗ!” Nàng không muốn hắn bị đánh thay nàng.
“ Ta sẽ không để cho bất kỳ người nào đánh nàng!” Hắn nghiêm mặt nói “ nàng cũng không được đi tìm cha nàng nhận sai lầm, có biết không?” Hắnmuốn nàng an toàn không bị thương tổn gì.
“ Nhưng mà ta không muốn cha đánh chàng!” Nàng khẽ nói “ Cha đánhchàng, chàng sẽ rất đau, thật là đau thật là đau, lại bị chảy máu, takhông muốn chàng bị chảy máu…”
“ Ta đã không có gì, rất nhanh sẽ tốt thôi. Nàng nhìn xem, ta bây giờ không phải rất tốt sao?”
“ Nhưng mà chàng bất tỉnh thật lâu…”
“ Đó là “ Ngủ”, là ta đang nghỉ ngơi!” Hắn không thay đổi sắc mặt cải chính lại, mơ hồ nghe thấy bên ngoài cửa có người phát ra thanh âm muốn ói.
“ Nhưng mà Nam đại ca nói chàng bị thương rất nặng, sẽ hôn mê thật lâu…” Gương mặt nàng ánh lên nét nghi ngờ.
“ Hắn đã lừa gạt nàng!” chửi bới đại phu không biết thức thời, Vô Danh ra vẻ mình vô tội.
“ Vậy chàng thực sự không bị sao?” Nàng lại hỏi một lần nữa, giữangười khác và Vô Danh, nàng dĩ nhiên chọn lựa tin tưởng vào Vô Danh.
“ Không sao rồi!”
“ Vậy thì tốt!” nàng thở phào nhẹ nhõm, dựa vào trong ngực hắn “ Tathật là sợ chàng bất tỉnh, vậy ta sẽ cùng chàng ngủ, cũng không cần tỉnh lại!”
Có nàng ở bên cạnh, hắn muốn không cười cũng rất khó.
“ khụ khụ khụ…” cảm thấy người ở bên trong cũng đủ ghê tởm rồi, đámngười ngoài cửa không thèm gõ cửa, không mời tự động bước vào.
Lập tức tràn vào nhiều người như vậy, khiến cho Lam Tuyết sợ hết hồn, bất giác ôm chặt Vô Danh.
“ Ta còn đang suy nghĩ các người còn ở bên ngoài nghe lén bao lâu thì mới bằng lòng đi vào!” Vô Danh nhàn nhạt nói.
“ Chúng ta là cho ngươi và Lam Tuyết cơ hội để trò chuyện, ngươi phải cảm kích bọn ta mới đúng!” Tây Môn nghiêm trang nói.
“ Cần ta nói lời cảm ơn sao?” Vô Danh lễ độ hỏi.
“ Vậy cũng không cần, chỉ cần ngươi nhớ mấy ngày nay “ ngủ” nhiều,đừng nên động chân khí là tốt rồi!” Nam Thiên Cừu tiếp lời, nắm lấy tayhắn bắt mạch.
“ Ta sẽ cố gắng!” lời này tuyệt đối không hề thành khẩn.
“ Vô Danh, đừng để cho Lam Tuyết vì ngươi mà lo lắng!” người nhiềutuổi nhất trong bốn đường chủ đứng đầu Đông Phương Tình rốt cục cũng lên tiếng, vừa mở miệng liền điểm trúng chỗ yếu của hắn.
Vô Danh không đáp, chẳng qua là giới thiệu với ba nam nhân này vớiLam Tuyết, cùng với thê tử của bọn họ, sau đó lại hỏi: “ Cung chủ đâu?”
“ Đang nghỉ ngơi ở Vân Chức Lâu?” Thiên Cừu trả lời. Thật ra tronglòng hắn có chút lo lắng, thân thể cung chủ gần đây hình như là khôngtốt lắm.
“ Người của Thượng Quan gia có phản ứng gì không?” Vô Danh lại hỏi.
“ Sau khi ngươi hôn mê, chúng ta chỉ tập trung chữa thương cho ngươi. Sau đó nghe nói cung chủ cùng với Thượng Quan lão gia nói chuyện rấtnhiều, Thượng Quan lão gia bị cung chủ hỏi đến không có cách nào trảlời, thái độ của ông ấy mới tốt hơn một chút!” Đông Phương Tình trả lời. Nếu như không phải vì vậy, Thượng Quan lão gia chắc chắn sẽ không đểcho Lam Tuyết chờ đợi ở chỗ này.
“Bọn họ ở nơi nào?” Bắc Cung Vô Danh hỏi.
“Ở khách viện.”
Vô Danh gật đầu một cái, kéo chăn đắp ra muốn bước xuống giường.
“ Đi gặp bọn họ!” mang giày vào xong, hắn nắm lấy tay của Lam Tuyết “ Chuyện này cũng cần phải giải quyết!”
“Chúng ta cùng ngươi đi.”
“ Không cần, ta cùng với Lam Tuyết có thể giải quyết được!” Vô Danhnhìn Lam Tuyết một cái, nàng khẽ mỉm cười với hắn, hai người cùng sóngvai đi ra ngoài.
Bắc Cung Vô Danh vẫn như cũ một thân áo đen, dắt Lam Tuyết đi tớikhách viện, đi tới trước mặt của Thượng Quan Nghiệp, cả hai bên đều trầm mặc nhìn chăm chú vào đối phương.
“ Cha, Vô Danh đã khỏe rồi!” Lam Tuyết đột nhiên mở miệng, buông taycủa Vô Danh ra, thật cao hứng nhìn phụ thân “ Nam đại ca nói, chỉ cầnmấy ngày hôm nay Vô Danh không đánh nhau, rất nhanh sẽ có thể khỏi hẳn!”
“Cha biết.”
Khuôn mặt tươi cười của nữ nhi khiến vẻ mặt của Thượng Quan Nghiệpmềm lại, kéo nữ nhi ngồi ở bên cạnh, sau đó không cam lòng hướng về phía Vô Danh nói “ Tiểu tử, ngươi cũng ngồi đi!”
Vô Danh không có trả lời, chỉ lẵng lặng ngồi xuống.
“ Cha, người sẽ không đánh Vô Danh nữa chứ!?”
Lam Tuyết thật lo lắng hỏi.
“ Sẽ không!”
Thượng Quan Nghệ thấp giọng trả lời, trong lòng thầm nghĩ nữ nhi thật sự là không thể giữ được nữa. Hắn nhìn Vô Danh “ ngươi trúng độc, tạisao lại không nói?”
“ Nói hay không nói cũng không có gì khác biệt cả!”
Lời nói lạnh lùng của hắn cũng không có suy giảm chút nào.
“ Tên tiểu tử này tại sao lại luôn cao ngạo như vậy chứ?” Thượng Quan Nghiệp thở phì phì nói. Nếu như hắn muốn kết hôn với Lam nhi, thì phảibiết khách khí với ông một chút chứ!!!!
“ Ba chưởng kia, là ta hy vọng ông có thể hiểu được năng lực của ta, cam tâm tình nguyện đem Lam Tuyết giao cho ta!”
Ý là, nếu không phải vì Lam Tuyết, tên tiểu tử này sẽ cũng không để ý tới ông phải không? Thượng Quan Nghiệp nhìn Vô Danh chằm chằm.
“ Ba chưởng đã qua, hy vọng ông có thể tuân thủ lời hứa!” Vô Danh lại nói, một chút cũng không biết uyển chuyển.
“ Ai nói, một chưởng cuối cùng ta còn chưa đánh xong!” tên hỗn tiểutử, ngay cả cầu hôn cũng cao ngạo như vậy, cũng không kêu được một tiếng nhạc phụ đại nhân sao?
“ Ông muốn hiện tại đánh lại một chưởng cuối, ta cũng không có ý kiến gì!” Vô Danh không nhíu mày nhăn mặt nói.
“ Tên tiểu tử này, ngươi không biết lấy lòng ta một chút sao? Dầu gìta cũng là phụ thân của Lam Tuyết, tương lai sẽ là nhạc phụ đại nhân của ngươi!” Thượng Quan Nghiệp rốt cục cũng giận dữ hô to.
“ Cha đừng hung dữ!”
Vô Danh còn chưa có lên tiếng, Lam Tuyết liền lo lắng la lên. Nhìnlại cha một cái, lại nhìn Vô Danh một cái, nàng sợ bọn họ lại đánh nhau, gấp đến vành mắt đỏ hoe.
“Không có sao, đừng khóc.”
Vô Danh lập tức nhẹ giọng dụ dỗ, Lam Tuyết lúc này mới khống chế được nước mắt.
Đối với nữ nhi thì nhẹ giọng ngọt ngào như vậy, đối với nhạc phụ thìlại xa cách khó gần, thật là kém quá nhiều! Thượng Quan Nghiệp thấy tràn đầy cảm giác không đúng.
“Ta muốn mang Lam nhi trở về.”
Hắn lớn tiếng nói, cũng không tin tên hỗn tiểu tử này không vội.
“Con muốn chăm sóc Vô Danh, chàng là bệnh nhân.”
Lam Tuyết lại nói, nhớ tới lời giao phó của Nam Thiên Cừu “ Nam đạica nói, Vô Danh phải có người ở bên mới có thể ngoan ngoãn ngủ được, Lam Tuyết muốn ở bên hắn!”
Này này này…. Thượng Quan Nghiệp thiếu chút nữa giận tới muốn té xỉu.
“Ngươi. . . . . . Ngươi cùng Lam nhi. . . . . .”
Tiểu tử khốn kiếp! Dám khi dễ Lam Nhi?
“ Lam Tuyết vẫn hoàn hảo như ban đầu! thời điểm thành thân, Vô Danhsẽ phái người tới thông báo, đến lúc đó hy vọng nhạc phụ cùng nhạc mẫuđại nhân đều có thể tới thăm Lam Tuyết!” Vô Danh lãnh đạm nói, duỗi taykéo Lam Tuyết đi ra ngoài, Lam Tuyết liền chủ động cầm lấy tay hắn “Nhạc phụ đại nhân, xin thứ cho tiểu tế thân thể bị bệnh nhẹ, cần phảinghỉ ngơi, xin được cáo lui trước!” Nói xong, Vô Danh dắt Lam Tuyết bỏđi.
Cứ như vậy bước đi? Thượng Quan Nghiệp nhất thời kinh ngạc, quên mất phải ngăn cản.
Tiểu tử này… Bây giờ thật là không đem ông để vào trong mắt!
Tư Đồ Tuyền ngồi một bên thấy cảnh này thật phải than thở không dứt.So với hắn và Sở Ngôn lúc đối mặt với nhạc phụ đại nhân phải cuống quýtkinh hãi, tên Vô Danh này hiển nhiên là giỏi hơn rất nhiều, Thượng QuanNghiệp căn bản là hoàn toàn không có cách gì với hắn.
“ Cha, ít nhất hắn đối với Lam nhi là toàn tâm toàn ý, đem Lam nhigiao cho một nam nhân như vậy, chúng ta cũng có thể yên tâm!” ThượngQuan Phi Lũng hiển nhiên là rất thưởng thức Vô Danh.
Thượng Quan Nghiệp vẫn còn thở phì phò.
Được rồi, nữ nhi có người đau, người yêu, hắn làm cha thì liền thua thiệt một chút cũng được, bằng không…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]