- Hôn sự giữa Tiêu thiếu và Chúng tiểu thư vẫn sẽ diễn ra.
Nhất Bác như có như không nói, ông Tiêu lại lần nữa ngả ngữa. Ông khó hiểu nhìn cậu mong tìm ra được lý do nhưng lại ê chề thất vọng vì nhìn cậu chẳng toát ra một cảm xúc gì, chỉ có một tia gian ác ẩn sâu trong đáy mắt.
- Ngày trước Tiêu Chiến nó không chịu tìm bạn gái, cứ luôn đi theo mấy đứa công tử ăn chơi làm tôi lo lắm dù gì tôi tuổi đã cao, đã rất muốn nó kiếm vợ và sinh cháu cho tôi ẵm bồng để tôi có thể tin tưởng mà giao lại Tiêu Thị cho nó.
Ông Tiêu ủ rũ mà kể lể, tuy là con người ngắn gọn ghét dài dòng nhưng cậu vẫn chăm chú lắng nghe.
- Tình cờ trong một buổi tiệc xã giao tôi tình cờ bắt gặp thấy Chúng tiểu thư, thấy con bé tính tình hiền lành lại ưa nhìn mà Chúng Thị đang trong giai đoạn khó khăn nên tôi đã hợp tác với Chúng Thị phi lợi nhuận chỉ cần gả Chúng tiểu thư cho Chiến nhà tôi. Sau khi nói cho nó biết, nó lập tức phản kháng tôi còn ném cả chiếc ly vào mặt nó, tôi vẫn còn nhớ rất rõ cái khuôn mặt căm phẫn đầy máu ấy. Đến khi nó gặp cậu tôi đã nhận ra, Tiêu Chiến đã không còn nhỏ tôi không thể ép buộc nó làm theo ý mình được.
Ông Tiêu bày tỏ hết những điều chan chứa trong lòng bấy lâu nay, trong đáy mắt già tràn ngập ý buồn. Từng hơi thở của ông cũng toát lên một nỗi buồn man mác nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000206/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.