Tiêu Chiến đứng tại chỗ, gương mặt tập trung như suy nghĩ cái gì đó ? Tiêu Chiền đưa tay sờ sờ cái cằm.
- Bóng rổ ? Cậu ta chơi bóng rổ vậy ở gần đây chỉ có một sân bóng rổ thôi chắc chắn cậu ta đang ở đó.
Tiêu Chiến gật gật đầu, mắt anh sáng rỡ lên đôi chân bắt đầu cử động, anh cứ nhắm thẳng mà hì hục chạy. Tiêu Chiến băng qua vài cái cây tuy thấp nhưng thân rất to đó là lý do tại sao anh không thể thấy sân bóng. Băng qua, tiếng bóng va chạm với sàn dần dần vang lên ngày một rõ, Tiêu Chiến núp sau một cái cây chiếc đầu ló nhẹ để lộ hai con mắt láo lia xung quanh.
Ở góc sân đối diện nơi anh đứng, Nhất Bác đang ngồi mà lau mồ hôi, gương mặt cậu cau lại vì mệt, phiếm đỏ lên vì nóng. Nhất Bác cực nhọc uống nước, yết hầu cậu cứ lên rồi xuống chẳng khác gì yết hầu Tiêu Chiến đang hoạt động để tránh nước enzim trào trực ra khoé miệng. Tiêu Chiến nheo mắt nhìn cậu, thường anh sẽ đeo kính áp tròng hay đeo kính nhưng hôm nay anh không đeo điều đó cản trở anh trong việc nhìn ngắm cậu, Tiêu Chiến càng nheo mắt hình ảnh Nhất Bác càng xuất hiện rõ.
Nhất Bác chóng hai tay ra sau ngước đầu lên trời mà hít từng ngụm không khí, lâu rồi không đụng vào bóng rổ giờ chơi lại có khiến cậu chút kiệt sức. Nhắm nhẹ mắt để điều tiết hơi thở, cảm nhận được ánh mắt sắc bén đang nhìn mình Nhất Bác bật mắt ngồi thẳng dậy rồi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000167/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.