Mối quan hệ của Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến càng ngày càng thân thiết rõ rệt, người trong trường ai cũng nhận ra được điều đó.
Chỉ có chính chủ là chưa một ai nhận ra sự khác thường của hai người.
Hôm nay là ngày phát bài kiểm tra tuần trước, nhìn đến số 0 tròn vo trên bài văn, hắn giật giật mí mắt.
Cùng là hai người ngồi một bàn, thế mà Vương Nhất Bác lại được điểm tuyệt đối.
" Lần này về nhà thế nào cũng bị đánh đòn cho mà xem. "
Uông Trác Thành ngồi bàn trên, thầm khinh bỉ.
" Đáng đời, tao bảo qua tao học chung lại không chịu."
Trác Thành tất nhiên đắc ý, cậu thế mà được 95 điểm.
Đây cũng quá không phi thường rồi đi.
" Sao điểm mày tăng lên đột suất thế? "
Trác Thành im lặng không nói, chỉ cười he he.
Gần đây, Uông Trác Thành hay tìm đến Vu Bân, giờ mới biết Vu Bân học rất giỏi, xếp thứ 5 toàn trường.
Con số này có được cũng nhờ hắn kèm cặp cho, thật đáng đắc ý mà.
" Đáng nghi đáng nghi, mau khai, bằng không bản vương đày xuống lãnh cung. "
" Tao bảo mày xem phim ít thôi mà không chịu cơ, tao đây tìm được thầy giỏi, mà có câu, muốn thông lên não phải yêu lấy " thầy "! Cứ thế mà có điểm số thế này thôi. "
Tiêu Chiến khinh bỉ, này là chê cậu dốt văn hay sao?
Nhìn cái vẻ mặt đắt ý của cậu, hắn thật sự muốn đấm cho vài đấm mà.
" Thôi, tao có việc, đi đây. "
Uông Trác Thành tạm biệt Tiêu Chiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-khong-the-song-thieu-em/1096529/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.