Tiêu Chiến tỉnh dậy trong vòng tay của Vương Nhất Bác, cả đêm không mộng mị và ngủ rất say, ngay cả đồng hồ sinh học cũng không thể ngăn anh ngủ được. Tiêu Chiến thức dậy khi mặt trời đã lên cao.
"Chà, sao em không đánh thức anh?"
Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác với vẻ không vui.
"Anh ngủ ngon, rất ngon, em rất vui."
Vương Nhất Bác trả lời.Tiêu Chiến bị lời nói của Vương Nhất Bác làm cho ngọt ngào. Anh cười nhẹ và không nói nữa.Vương Nhất Bác ra lệnh cho anh ngoan ngoãn nằm trên giường, đợi khoảng 15 phút, Vương Nhất Bác mới bưng đồ ăn sáng vào.
"Em có thể nấu ăn?"
Tiêu Chiến hơi ngạc nhiên vì biết rằng Vương Nhất Bác từ khi còn nhỏ đã là sát thủ nhà bếp.
"Không đâu."
Vương Nhất Bác nói không do dự.
"Lại đây ăn nào."
Với vẻ mặt ngạc nhiên của Tiêu Chiến, Vương Nhất bác ngồi xuống bên cạnh, cầm lấy thìa, xúc phần ăn và đưa vào miệng anh.
"Em làm cái gì vậy? Không cần xúc cho anh ăn."
Tiêu Chiến xấu hổ đẩy ra.Nhưng Vương Nhất Bác ngoan cố đưa phần ăn vào miệng anh. Tiêu Chiến không thểlàm gì được, đành mở miệng.
"Anh ăn trước đi, ăn xong, em có chuyện muốn nói với anh."
Tiêu Chiến liếc nhìn Vương Nhất Bác, nếu không phải hắn quá điên cuồng, anh đã nói từ hôm qua.
"Thật đúng lúc, anh cũng có chuyện muốn nói với em."
"Ừm."
Có lẽ là do sự hợp tác của Tiêu Chiến, một đĩa cơm nhanh chóng hết sạch. Vương Nhất Bác lấy khăn giấy lau miệng cho Tiêu Chiến, đặt đĩa lên tủ cạnh giường, sau đó quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-sau-sac/1113661/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.