Ăn đêm ngon miệng nha =)))))))))))
Cảnh báo: Có yếu tố tình dục và một chút bạo lực, các tình yêu cẩn thận trước khi đọc =))))))))
__________
Trong cả kiếp sống tu tiên của mình, Tạ Chiêu - một người luôn luôn theo đuổi chính nghĩa, lấy việc cứu vớt chúng sinh làm nhiệm vụ, chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày mình dùng tiên lực để làm cái việc như thế.
Vương Nhất Bác vắt chéo chân ngồi trước sơn môn của bọn họ, vẻ mặt vô lại nói: "Tạ chưởng môn à, ngài xem nếu ngài không giúp cô việc này, cô sẽ không thể tận hứng với Chiến Chiến được, nếu cô không tận hứng sẽ ảnh hưởng đến tâm tình ngày hôm sau, nếu tâm tình cô mà không tốt thì cũng không thể thống trị thiên hạ cho tốt được. Cho nên Tạ chưởng môn giúp cô việc này cũng là đang cứu vớt chúng sinh thiên hạ đấy."
Tạ Chiêu nghe xong, huyệt thái dương nảy lên thình thịch, tuy hắn có là chưởng môn tiên minh vô bi vô hỉ có tiếng, cũng bị trình độ không biết xấu hổ của Vương Nhất Bác làm cho sợ ngây người.
Sắc mặt Tạ Chiêu thoáng đỏ, đôi mắt không dám nhìn thẳng vật Vương Nhất Bác cầm trong tay: "Bệ hạ, thứ... thứ dâm di như thế... thứ cho Tạ mỗ vô năng."
Vương Nhất Bác dựa vào thành sơn môn Vân Nguyệt phái, rất có vẻ như thể Tạ Chiêu mà không đồng ý thì hắn ở bám ở cổng nhà người ta không đi.
"Vân Nguyệt phái không phải luôn lấy việc cứu vớt chúng sinh làm nhiệm vụ của mình sao? Chẳng lẽ đều là gạt người hết? Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-giang-son-vi-sinh/1370827/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.