Ngôn Băng Vân xông tới, không thể nói là nổi giận đùng đùng nhưng sắc mặt cũng chẳng tốt lành gì.
Năm đó chuyện thành thân của Tạ Doãn, Vương Nhất Bác vẫn luôn cảm thấy thiệt thòi cho Ngôn Băng Vân, bởi vậy cho dù Ngôn Băng Vân có mạo phạm hắn, Vương Nhất Bác cũng không nói gì thêm, vẫn chỉ nhìn chằm chằm Tạ Doãn như cũ.
"Bệ hạ, ta hiểu tâm trạng của người, chỉ là vì sao năm đó Tiêu Chiến lại quyết tâm muốn chết, chẳng lẽ người thật sự không biết nguyên nhân ư?"
Vương Nhất Bác buông lỏng nắm tay ra, suy sụp ngồi xuống ghế.
Đúng vậy, hắn thì trách được ai chứ? Người ép Tiêu Chiến vào chỗ chết chẳng phải chính là hắn sao? Hắn dựa vào cái gì lại mong Tiêu Chiến thẳng thắn với hắn?
"Năm đó, ngươi làm nhục y như thế, tuy rằng y là phi tử của ngươi, nhưng ngươi nhìn dịch bệnh ở Tương Dương mà xem, y cũng là một nam tử, là một anh hùng đỉnh thiên lập địa, không phải đồ chơi của ngươi!"
Vương Nhất Bác thống khố che mặt: "Ta chưa bao giờ coi y là đồ chơi, chưa bao giờ... chỉ là giận y không chịu cúi đầu." .
||||| Truyện đề cử: Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế |||||
"Trong lòng ngươi so đo chuyện A Doãn yêu y, làm sao ngươi thật sự tin tưởng Tiêu Chiến được. Bức tuyệt bút năm đó, ta đọc cũng thấy rung động, nếu trong lòng y không phải chỉ có một mình ngươi, làm gì đến nỗi một mực muốn chết?"
"Còn về A Doãn, tuy ta giận hắn từng yêu người khác, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-giang-son-vi-sinh/1370819/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.