Bánh bao với cháo vẫn còn nóng hổi, không biết Vương Nhất Bác mua ở đâu, bánh bao súp nhân nhiều vỏ mỏng, vị thanh, sáng sớm ăn vào bụng, ngon mà không ngấy mỡ, dạ dày ấm áp, ăn ngon tới mức làm người kinh ngạc.
Đám khói trắng bốc lên nghi ngút giữa hai người tản ra mùi hương thơm nồng. Tiêu Chiến ngước mắt lên là có thể thấy rõ khuôn mặt của người đối diện.
Tiêu Chiến vốn là người ăn nhanh, bởi anh đã quen đẩy nhanh tốc độ, nhưng bây giờ vì Vương Nhất Bác ngồi đối diện, anh cũng ăn chậm nhai kĩ theo.
Tuy biểu hiện của anh không rõ ràng, nhưng Vương Nhất Bác có thể cảm nhận được giờ phút này anh đang rất hào hứng, thì hỏi: "Tâm trạng em hôm nay tốt chứ?"
Tiêu Chiến gật đầu.
Vương Nhất Bác gọi: "Bạn trai."
Tiêu Chiến run tay, đũa kẹp trượt, làm cho bánh bao súp rơi tõm xuống bát giấm, làm mấy giọt giấm bắn tung ra.
Vương Nhất Bác lại nói tiếp: "Anh có rất nhiều thắc mắc."
Tiêu Chiến buồn cười, hỏi: "Thắc mắc gì?"
Vương Nhất Bác vui phơi phới: "Bây giờ anh là bạn trai của em rồi phải không?"
Ngón tay Tiêu Chiến nắm chặt đôi đũa, làm cho hai chiếc đũa xếp thành hình chữ X. Anh nắm chặt vật trong tay, cảm giác như đã được cầm nắm thứ mình hằng mong muốn, trong không khí có một mùi hương thơm ngọt không ngừng tỏa ra.
Tiêu Chiến gật đầu, "Ừm" một tiếng.
Vương Nhất Bác hỏi: "Vậy tại sao em lại không trả lời tin nhắn WeChat của bạn trai?"
Hôm qua Vương Nhất Bác không gặng hỏi, là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723435/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.