Chương trước
Chương sau
Lưu Phong hỏi: "Có phải anh không thích đạo diễn Vương tiếp xúc quá gần với mình không?"
Tiêu Chiến lắc đầu: "Không phải vậy đâu. Lúc ấy tôi đang ngẩn người thôi."
"Anh có biết không? Nếu muốn đạo diễn Vương tránh xa anh ra một chút, có một cách rất đơn giản." Lưu Phong lảm nhảm, "Đạo diễn Vương ấy mà, chỉ ăn mấy thứ buồn nôn không ăn cứng, anh phải thỏa mãn cái tật xấu này."
Tiêu Chiến cứ tưởng mình nghe nhầm, lại nghe thấy Lưu Phong nói tiếp, "Đạo diễn Vương của chúng ta, ghét nhất mấy tên lẳng lơ đê tiện kia, thế nên lúc anh ấy dạy bảo, phê bình anh, mắng mỏ anh, anh chỉ cần tỏ ra đủ ghê tởm, anh ấy sẽ tha cho anh ngay. Như là gọi anh ấy là tục tưng, bé bảo bối, sweetheart, moaz moaz anh ấy... Chỉ cần anh có thể vượt qua rào cản từ bản thân, thì rất nhanh đã có thể biến mất khỏi thế giới của anh ấy."
Tiêu Chiến: "..." Cậu đang lừa tôi phải không? Nghiêm túc đấy à?
Lưu Phong nhìn vẻ mặt không cảm xúc của anh, lộ ra vẻ quỷ dị trong mắt, còn kì quái hỏi: "Sao anh không cười?"
Tiêu Chiến: "..." Cười kiểu gì được?
Lưu Phong vui sướng hát lên: "Bạn nhỏ ơi, anh đang có rất nhiều câu hỏi phải không?"
Tiêu Chiến bị một hồi luyên thuyên của cậu ta làm cho ngây ngốc, tâm tình thực ra lại được thả lỏng ra một chút.
Lưu Phong vỗ vai anh cười nói: "Yên tâm đi. Đạo diễn Vương không thù dai nhớ lâu đâu." Cậu ta lặng lẽ bỏ thêm một câu trong lòng, có thù dai nhớ lâu cũng sẽ không thù anh.
Tiêu Chiến gật đầu, tỏ ý đã hiểu, chạy tới sau màn chuẩn bị diễn.
Không biết có phải là trùng hợp hay không.
Cảnh quay mấy ngày nay của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác đều ở trong khách sạn nghỉ ngơi. Chờ Vương Nhất Bác lần nữa xuống núi, thì đến lượt Tiêu Chiến bắt đầu nghỉ.

Ngoài câu "rất xin lỗi" Tiêu Chiến nói với Vương Nhất Bác lúc ấy, rồi một câu đáp lại "Không sao cả" vô tâm của Vương Nhất Bác, hai người đều không giao tiếp gì thêm, cũng không tìm được đề tài nào để bắt đầu nói chuyện lại.
Vương Nhất Bác đã bị đả kích rất lớn. Nỗi đau thể xác thì ngắn ngủi, mà cú sốc tâm lý lại kéo dài rất lâu. Rõ ràng là Tiêu Chiến ra tay làm hắn bị thương, vì sao lại không chủ động tới tìm hắn? Ngay cả xin lỗi cũng không nói được thêm hai câu?
Vương Nhất Bác tức tới ngứa răng, muốn tiện thể chiến tranh lạnh với Tiêu Chiến vài ngày. Ai ngờ không kiên trì được tới 48 tiếng, hắn nằm trên giường rảnh rỗi tới hốt hoảng, kết quả lại tới lượt trong lòng ngứa ngáy.
Được rồi.
Tiêu Chiến không tiện, hắn mới ti tiện.
Vương Nhất Bác nhận mệnh, bảo Lưu Phong giúp mình để ý tới Tiêu Chiến một chút, xem xem tâm tình của đối phương ra sao. Là hối hận ảo não lo lắng nóng lòng, hay là thờ ơ.
Nếu Tiêu Chiến kịp tỉnh lại trước khi sa đọa, hắn còn có thể đơn phương tha thứ cho hành vi bạo lực của đối phương.
Lưu Phong cẩn thận quan sát... Báo cáo với hắn là không thấy người đâu.
Tiêu Chiến được nghỉ là về nhà, cậu ta quan sát kiểu gì được?
Vì sao chuyện giữa hai tên đàn ông các anh, cứ phải kéo tôi vào nhỉ? Thực sự cho rằng kiềng ba chân mới vững hay gì? Cậu ta chỉ là một trợ lý còn không muốn để lại tên tuổi mà thôi.
Vương Nhất Bác: Cậu đi hỏi đi! Dùng WeChat hỏi xem! Thêm nick cậu ấy để làm kỉ niệm à?
Vương Nhất Bác: Hỏi cậu ấy tâm trạng thế nào, có muốn tới thăm đạo diễn Vương không. Lại hỏi thêm vài chuyện khác, sinh hoạt cá nhân gì đó. Ngay cả nói lời khách sáo với dùng icon tẩy não mà cậu cũng không biết à?

Lưu Phong cầm điện thoại, châm chước hồi lâu.
Lưu Phong: Đạo diễn Vương này, anh đã từng nghe kể một câu chuyện cười thế này chưa?
Kinh nghiệm kể chuyện cười của Lưu Phong rất phong phú.
Vương Nhất Bác: Kể đi.
Lưu Phong: Ngày xửa...
Vương Nhất Bác: Cậu cứ thử kể ngày xửa ngày xưa cho tôi nghe đi rồi biết tay.
Lưu Phong:... Về sau cô gái phải lòng anh shipper ngày ngày đều xuất hiện kia.
Vương Nhất Bác:...
Vương Nhất Bác cảm thấy người xung quanh mình đều bị bệnh tâm thần cả rồi.
... Nhưng không thể không khẳng định Lưu Phong nói rất có lý.
Hắn không nên bảo Lưu Phong thay mình hỏi han ân cần Tiêu Chiến. Làm vậy có ích gì đâu?
Vương Nhất Bác: Được rồi, cậu không cần phải làm nữa, để tôi tự ra tay.
P/s: Cho các bạn chưa hiểu chuyện cười của Lưu Phong, đại loại full câu chuyện kiểu có một chàng trai muốn theo đuổi cô gái mà không tự mình đi làm, lại nhờ shipper chuyển lời hỏi thăm, về sau cô gái mới yêu anh shipper. Ý Lưu Phong muốn dọa Vương Nhất Bác không chủ động thì Tiêu Chiến sẽ quay sang thích mình =))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.