Mùi trong WC nam có hơi nồng, nhất là dạo này thời tiết còn bắt đầu nắng nóng. Tiêu Chiến cố nhịn, đưa tay ra rửa dưới vòi nước, Dư Huy Kim quần vẫn chưa cài, đứng trước phòng chứa đồ lau nhà, nhìn xung quanh không thấy có ai thì cười nói: "Đạo diễn Vương hẳn là vì anh nên mới đổi nhân vật của Trịnh Uấn đi nhỉ?"
Tiêu Chiến không khỏi liếc nhìn gã, lại nghiêm mặt nói: "Tôi không hiểu cậu đang nói gì cả."
Dư Huy Kim cười nói: "Vừa rồi tôi nghe thấy hết rồi. Đạo diễn Vương bảo biên kịch bỏ đi hết những cảnh anh phải quay cùng với Trịnh Uấn đi, còn bảo trợ lý điều chỉnh lại lịch trình quay, không để buổi quay của Trịnh Uấn với anh trùng nhau."
Tiêu Chiến giật giật mắt, nhưng vẫn giữ nguyên thái độ không liên quan tới mình, nói: "Chỉ là sắp xếp công việc bình thường mà thôi. Cậu có vấn đề gì có thể đi hỏi đạo diễn Vương."
Dư Huy Kim nhìn anh, ánh mắt mang theo vẻ soi xét và cảm xúc gì đó không rõ: "Trịnh Uấn quá ngu, đến tận giờ vẫn chưa hiểu rõ tình huống. Nữ chính cô ta vứt bỏ không liên quan một chút nào tới Hứa Dương Ninh, chỉ bởi cô ta dính lấy anh mà thôi. Đạo diễn Vương vẫn luôn quan sát hai người, đang làm việc cũng phải phân tâm chú ý tới hai người, tôi phát hiện rồi, cô ta bị nhìn chằm chằm như vậy, không ngờ một chút cảm giác cũng không có. Anh nhìn cô ta bây giờ xem, có phải là rất nực cười không?"
Tiêu Chiến liếc gã với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723417/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.