Vương Nhất Bác đứng lên, đi về phía đối diện Tiêu Chiến, nhìn thẳng, chăm chú vào đôi mắt anh.
"Với cảm xúc của cậu hẳn là trạng thái sẽ dần dần tăng lên. Khi thực sự đóng phim đối phương không phải là không khí, cô ấy sẽ tranh luận với cậu, mà cậu cũng chỉ là một người trẻ tuổi mà thôi, cậu cũng không thể nào không thấy giận, cho dù là cậu có thích cô ấy đi nữa. Thế nên khi cô ấy nói ra một vài lời làm tổn thương người khác, hai người sẽ bắt đầu cãi nhau. Cảm xúc của cậu cũng sẽ không còn bình tĩnh được như vậy nữa, cậu tự phân tích xem, ngoài kích động ra sẽ còn có cả phẫn nộ."
Vương Nhất Bác ấn gáy anh xuống, mắt đối mắt giao lưu gần gũi.
"Nếu như tôi nói, tôi nói sự yêu thích của cậu không đáng tiền, tôi không hiếm lạ, tôi vứt đi như đôi giày rách, đặt trên người chỉ khiến tôi ghê tởm, tôi thậm chí hận không thể ném xuống giẫm chân lên. Lúc ấy, cậu lại nói với tôi chữ "thích" này, còn có thể vô tâm vô phế được sao? Sẽ không thể không biết sợ như vậy, mà sẽ cảm thấy sợ hãi. Đa số người thậm chí không dám nói lại lần thứ hai..."
Khi Tiêu Chiến nghe được nửa đoạn đầu lời nói của hắn, anh nhìn thấy bản thân mình trong đồng tử ngay gần gang tấc kia. Giọng nói và hình ảnh kia như đánh sâu vào cảm xúc, khiến bên tai anh nổ tung.
Vương Nhất Bác nhận thấy sắc mặt anh không ổn, vội dừng lại, thấp giọng hỏi "Sao vậy?"
Tiêu Chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723400/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.