Chương trước
Chương sau
Ngón tay Tiêu Chiến nắm chặt tấm thẻ, đang lúc xuất thần, một ID tên【 Bé vô lương tâm 】lại tặng quà cho anh.
Tiêu Chiến không nhìn rõ tên, thế là anh đọc ra miệng theo thói quen.
"Cảm ơn Bé vô lương... Cảm ơn người xem đã tặng quà, nhưng không cần đâu, dù sao tôi cũng sẽ không nhận được tiền." Tiêu Chiến đọc được một nửa thì chuyển miệng, xin tha, "Đừng sửa lại nickname nữa được không? Tôi biết, tôi tự biết bản thân tôi rồi được chưa?"
Các cư dân mạng cười vang.
Quách Dịch Thế bên kia nhìn thấy câu trả lời fans vác tới, thì rất khiếp sợ.
"Hả? Tiêu Chiến nói đạo diễn Vương ưu ái tôi nhất ấy hả?" Quách Dịch Thế kêu lên, "Oan uổng! Không phải anh ấy mới là người có tư cách trả lời câu hỏi này nhất sao? Đạo diễn Vương đã từng nổi quạu với anh ấy lần nào chưa? Đạo diễn Vương còn chưa mắng anh ấy lần nào luôn! Vẻ mặt của đạo diễn Vương khi nhìn thấy anh ấy cứ như Chủ nhiệm lớp nhìn thấy thủ khoa ấy, các bạn có hiểu không? Hiểu không hả!"
Mọi người trong phần bình luận lại rưng rưng nói hiểu.
Quách Dịch Thế vuốt vuốt tóc, bảo: "Cơ mà nếu tôi là đạo diễn thì tôi cũng sẽ ưu ái anh ấy. Tiêu Chiến là một võ sinh chuyên nghiệp, trình độ chức nghiệp xuất sắc như vậy. Mỗi một cảnh quay của anh ấy, gần như chỉ một lần là qua, chỉ có ngày đầu mới tới, bởi chưa chuẩn bị nên mới bị cắt vài lần. Anh ấy kéo tiến độ của đoàn phim nhanh hẳn lên. Rất nhiều lần chúng tôi đều được kết thúc công việc sớm."
"Nói là thiên tài... Tôi cảm thấy chắc là không hẳn. Đạo diễn Vương cũng từng nói anh ấy có khá nhiều khuyết điểm, bởi vì anh ấy không tốt nghiệp chính quy, lại bị các đoàn phim khác làm ảnh hưởng."
"Nhưng anh ấy rất cố gắng. Một đoạn kịch bản thôi mà có thể xem đi xem lại vô số lần, kể cả đoạn đó không có lời thoại, anh ấy cũng sẽ kiên nhẫn nghiền ngẫm các loại trạng thái tâm lí. Đạo diễn Vương không phải là người có chút quạu... muốn đã tốt càng phải tốt hơn sao? Khi Tiêu Chiến đóng phim, anh ấy chưa từng sợ phiền. Có sai lầm gì, có người nhắc là anh ấy sửa lại ngay."
Quách Dịch Thế tổng kết lại: "Dù sao thì anh ấy cũng là diễn viên bỏ nhiều công sức ra nhất mà tôi từng gặp. Tôi cảm thấy trong lòng anh ấy chắc chắn là rất nhiệt tình yêu thương cái ngành sản xuất này. Chỉ là không được may mắn cho lắm mà thôi."
Trong phần bình luận cũng đã tràn ngập cảm động.
"Nghe anh nói mà mị cảm động quá."
"Cuối cùng cũng đã có người ra mặt nói chuyện vì Tiêu Chiến của chúng ta rồi, làm cho số fans ít ỏi của anh ấy trong đó có em thật muốn khóc! Không biết từ khi nào nỗ lực đã mang một ý nghĩa tiêu cực như vậy, nhưng Chiến nhà chúng em đi trên con đường này thực sự rất nghiêm túc, làm đến nơi đến chốn!"
"Fan đừng khóc, Chiến của bạn khổ tận cam lai rồi."
Tiêu Chiến không hề có chút cảm giác khổ tận cam lai nào, các câu hỏi sau đó anh trả lời vô cùng gian nan, phải nghiêm túc tránh đi đủ các nội dung, tránh cho các cư dân mạng lại bảo anh toang. Một chút tâm tình thả lỏng cũng không có.
Nhưng hiệu quả chương trình livestream vẫn không tồi, độ hot tăng rất nhanh. Bởi biểu hiện của anh rất nghiêm túc, mọi người xem xong cũng chỉ cười cho qua.
Rất nhanh, Tiêu Chiến đã trả lời xong hết toàn bộ thẻ trên tay, anh khẽ thở ra.
Thời gian còn lại dành cho phần này cũng đã không còn nhiều, tiếp đó trợ lý livestream cầm thiết bị giúp anh, đi sang phòng bên tập hợp với hai người kia.
Sau khi anh tới, Hoàng Thời Thanh và Quách Dịch Thế cũng trước sau đi vào.
Anh và Quách Dịch Thế ngồi hai bên sofa, Hoàng Thời Thanh thì ngồi ở giữa, cách nhau một khoảng nhỏ.
Ba người ngồi cùng nhau, nói chuyện phiếm như những người bạn lâu năm. Hoàng Thời Thanh ngày thường rất lãnh đạm, khi lên sóng cũng biểu hiện rất bình dị gần gũi.
Ba người thảo luận về câu trả lời của mấy câu hỏi vừa rồi, Quách Dịch Thế cứ cười nhạo Tiêu Chiến toang mãi, nói ở bên kia cậu ta cũng nhận được lời cáo trạng của các fans.
Chờ họ nói cười với nhau được một lúc, bầu không khí nóng tới đủ độ, trợ lý livestream đứng bên cạnh nói: "Tiếp theo đây chúng ta tiến vào phần trả lời câu hỏi của các cư dân mạng."
Quách Dịch Thế hỏi: "Chỉ có câu hỏi của cư dân mạng thôi sao?"
Trợ lý livestream cười nói: "Nếu fans có yêu cầu gì, mọi người nỡ lòng nào từ chối hả?"
Quách Dịch Thế cười trêu chọc: "Nếu có yêu cầu gì không thực hiện được thì tôi cũng đành khai trừ người ấy ra khỏi hội fan thôi. Đừng trách tôi nha, tôi bị dồn tới chân tường rồi."
Người thường thực sự không đoán ra nổi các cư dân mạng sa điêu đang nghĩ gì trong đầu. Nói không lo lắng thì... vẫn là có một chút. Đặc biệt là đối với các minh tinh có phản ứng không đủ nhanh.
Tiêu Chiến nghĩ thầm mình cũng không có fans gì mấy, hẳn là không phải làm gì nhiều. Anh dựa vào lưng ghế sofa, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể.
Trợ lý livestream nói: "Bây giờ tôi bắt đầu chọn câu hỏi nhé. Từ từ, ông chủ này... ông chủ này tặng luôn quà trị giá một vạn, thật là lợi hại! Hẳn là một fan cứng, chúng ta chọn người này luôn nhé?"
Tiêu Chiến và Hoàng Thời Thanh đều không thích nói chuyện cho lắm, Quách Dịch Thế rất tự giác, tích cực nói: "Được đấy! Cảm ơn bạn fan cứng này nhé!"
Tiêu Chiến tập trung nhìn kĩ, phát hiện chính là cái ID tên "Bé vô lương tâm" kia.
Quả nhiên, đối phương bình luận: Hỏi Tiêu Chiến.
Trợ lý livestream: "Được, bạn nói đi. Tôi chuyển lời giúp bạn."
Tiêu Chiến cảm thấy đối phương đã có thể dùng cái tên ID như vậy, thì bản thân hẳn là sẽ khá bướng bỉnh, chỉ lo đối phương muốn mình chơi trò chơi gì đó.

Bé vô lương tâm: Mẫu hình người yêu lí tưởng của cậu ấy là như thế nào?
Trợ lý livestream nói: "Fan này hỏi anh, mẫu hình bạn gái lí tưởng là như thế nào?"
Chỉ có vậy?
Tiêu Chiến nghĩ rồi nói: "Không có mẫu hình bạn gái lí tưởng. Không thực sự thích một mẫu người nào đó."
Quách Dịch Thế ngạc nhiên hỏi: "Anh chưa yêu đương bao giờ hả?"
Câu hỏi thế này, nói không có, các cư dân mạng sẽ cho là nói dối, Tiêu Chiến lại không thể nói mình thích con trai được. Anh cười một cái, ngượng ngùng nói: "Có. Từng yêu thầm, nhưng lúc đó không dám tỏ tình."
Quách Dịch Thế cười ha ha hỏi: "Giờ tỏ tình còn kịp không?"
Tiêu Chiến đáp: "Không kịp nữa rồi. Nữ thần đã thích người khác."
Quách Dịch Thế thở dài, Tiêu Chiến cũng thở dài theo. Chỉ là ý nghĩa của hai tiếng thở dài này khác xa nhau.
"Là người trong giới à?" Hoàng Thời Thanh bỗng hỏi.
Tiêu Chiến ngạc nhiên, quay đầu nhìn cô: "Không phải, không phải."
Hoàng Thời Thanh: "Cô ấy làm gì?"
Tiêu Chiến: "... Nghệ thuật?"
Hoàng Thời Thanh khẽ cúi đầu.
Quách Dịch Thế xắn tay áo nói: "Để tôi chọn một câu đi, tôi thích chơi trò này lắm."
Trợ lý livestream để cậu ta tự mình chọn.
Quách Dịch Thế thật sự thò ngón tay ra chỉ, chọn một bình luận. Chờ khi cậu ta thấy rõ chữ trên đó, vẻ mặt tức khắc trở nên quỷ dị, nhướng mày với Tiêu Chiến, cười xấu xa nói: "Tiêu Chiến, họ hỏi anh mặc quần lót màu gì nè."
Tiêu Chiến: "..."
Quách Dịch Thế chỉ sợ thiên hạ không loạn: "Nào nào! Có cần tôi xem giúp anh không?"
Tiêu Chiến trưng vẻ mặt quỷ dị ra đáp: "Màu đen."
Phần bình luận tràn ngập "Ủ ôi."
Sau đó không khí của cả phòng livestream đã bị biến đổi theo hướng bậy bạ này.
Quách Dịch Thế chọn một bình luận khác, lại rống lên: "Tiêu Chiến, họ hỏi da ngực anh có màu gì kìa!"
Tiêu Chiến: "... Màu da."
Quách Dịch Thế: "Họ hỏi anh ngoài màu da ra thì còn có một màu gì khác nữa!"
Tiêu Chiến: "..."
Quách Dịch Thế: "Tiêu Chiến ――"
Tiêu Chiến không nhịn được, nói: "Thôi cậu đừng chọn nữa, để tôi tự mình chọn đi! Các bạn còn hỏi mấy câu hỏi như vậy nữa là tôi không chơi nữa đâu."
Quách Dịch Thế cười haha, nằm dài ra phần lưng ghế sofa.
"Giờ tôi cảm thấy rất thắc mắc vừa rồi anh ở phòng bên đã trải qua những chuyện gì, sao fans của anh thú vị thế? Họ rất tài tình!"
Tiêu Chiến dán sát vào màn hình, khuôn mặt anh bị phóng đại.
Bởi có filter, da anh trông rất non mịn, mà lông mi dưới ánh sáng được kéo dài ra, tạo ra bóng râm nho nhỏ nơi dưới mắt, làm cho đôi mắt anh càng trong, sáng hơn.
Tiêu Chiến chống cằm, nghiêm túc quét từ trên xuống dưới.
Trong phần bình luận, ngoài đánh rắm cầu vồng ra thì là các đề nghị chơi trò chơi này nọ. Gì mà bắt anh bế Hoàng Thời Thanh đứng lên ngồi xuống, rồi đút Quách Dịch Thế ăn trái cây, lại hỏi anh khi tắm thì tắm bộ phận nào trước.
Anh lướt xuống một đoạn, lại thấy ông chủ giàu có tên "Bé vô lương tâm" kia.

Ông chủ lại lần nữa ném một vạn ra, hỏi: Muốn xem cậu nhào lộn, được không?
Tiêu Chiến chỉ vào bình luận này, nói: "Tôi biểu diễn nhào lộn cho mọi người xem nhé."
Hoàng Thời Thanh và Quách Dịch Thế đều vỗ tay hoan hô.
Máy sưởi trong phòng mở cỡ lớn, thế nên sau khi Tiêu Chiến vào phòng, anh đã cởi áo khoác ra, chỉ mặc một cái áo hơi mỏng.
Trợ lý livestream đi tới điều chỉnh cho camera hạ thấp xuống, nhắm ống kính ngay nơi có chỗ trống.
Tiêu Chiến kéo tay áo lên, trong khoảng không hữu hạn, anh lấy đà bắt đầu từ ngoài cửa, lại nhún một cái, chống tay lộn người trên không trung ngay trước ống kính.
Lộn tới nơi cao nhất, vì tác dụng của trọng lực, áo anh bị trượt xuống, lộ ra một mảng da thịt nơi eo ngực.
Sau khi đáp đất một cách vững vàng, Tiêu Chiến tiện sửa lại quần áo một chút, khi trở lại trước màn hình, trong phần bình luận đã vô cùng thỏa mãn.
"Đã cap màn hình."
"Cũng chỉ lộ đến ngực. Tiếc là chỉ thấy được một bên."
"Mị nhìn thấy nửa người anh rùi."
"Xin nói lại cho chính xác, thím chỉ thấy mỗi một nửa của nửa trên cơ thể ảnh thui.【 liếm anh 】"
"Eo này! Cái eo nhỏ này bà pick!"
"Tôi đã nói rồi, eo này chắc chỉ một tay là ôm vừa.【 cười gian 】"
Tiêu Chiến sao có thể không hiểu họ đang dụ dỗ lừa gạt anh. Cứ để cho họ chơi tiếp, đề tài có lẽ sẽ hướng tới nội dung thiếu nhi không xem được, anh dứt khoát chủ động một chút, để họ ngừng lại trước thời hạn.
Đấu trí đấu dũng với cư dân mạng, không thể cứng rắn được. Đối phương rất đông người.
Anh lau trán, bày ra tư thế bị tước vũ khí đầu hàng: "Cảm ơn mọi người nhé, tôi chơi không lại mọi người rồi. Cứ tạm vậy đã được không?"
Các cư dân mạng đang đắc ý, cũng đồng ý tha cho anh một đường sống. Trọng điểm sau đó chuyển sang Quách Dịch Thế và Hoàng Thời Thanh.
Lần livestream này tổng thể vẫn rất vui. Sau cùng, ba người lại nói chuyện về đoàn phim với các cư dân mạng. Vương Nhất Bác bị lôi ra diss liên tục, còn cả cameraman và Côn gia nữa.
Quách Dịch Thế là người hướng ngoại, biết giữ nhiệt độ hiện trường thế nào. Hoàng Thời Thanh và Tiêu Chiến thì đều phản ứng nhanh, hai người có thể phối hợp với cậu ta vào những lúc mấu chốt, đề tài cũng rất phù hợp, nói đùa đúng mực, nhìn chung, bầu không khí giữa cả ba vẫn rất ấm áp hài hòa, làm cảm tình của người xem tăng gấp bội.
Chờ livestream kết thúc, đã là khoảng tám giờ tối.
Tiêu Chiến cầm điện thoại di động đặt ở một bên của mình lên, thấy Vương Nhất Bác nhắn tin cho mình.
Vương Nhất Bác: Xong việc chưa?
Tiêu Chiến: Mới vừa xong.
Vương Nhất Bác: Tôi đi đón cậu. Năm phút nữa cậu đi xuống bãi đỗ xe nhé.
Tiêu Chiến đang định bảo Quách Dịch Thế cùng đi, lại nghe thấy Quách Dịch Thế nói chuyện điện thoại với người quản lý, bảo đối phương rằng mình đang đi xuống.
Tiêu Chiến ngạc nhiên hỏi: "Cậu đi luôn à?"
"Đúng vậy." Quách Dịch Thế tưởng anh muốn tụ tập ăn uống, thì kêu khổ, "Tôi mệt quá à! Diễn trực tiếp thế này thật vô nhân đạo. Lần sau tìm anh ăn cơm nhé, hôm nay tôi về ngủ trước đã."
Tiêu Chiến: "... Được."
Anh cúi đầu nhắn lại cho Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến: Chỉ một mình tôi thôi à?
Vương Nhất Bác:?? Không thì còn ai nữa?
Vương Nhất Bác: Tôi nói là mời "cậu" ăn cơm. Có chữ "các" nào đâu, hả?
Tiêu Chiến: Được rồi. Tôi xuống ngay đây.
P/s: Chương này dài nhớ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.