Vương Nhất Bác hỏi: "Cậu có biết vì sao cái túi này lại bị rách không?"
Tiêu Chiến cầm thẻ phòng mở cửa ra, kéo Vương Nhất Bác đi vào trong.
Vương Nhất Bác tự hỏi tự đáp: "Bởi vì tôi dùng dao rọc giấy xong, tiện tay nhét vào trong túi áo. Lưỡi dao bị tụt ra, tôi không để ý. Lúc ngồi xuống suýt đã bị đâm vào người. Cũng còn may cách một lớp quần áo."
Tiêu Chiến nhíu mày: "Đừng nhét mấy thứ kì kì quái quái vào trong người."
Vương Nhất Bác thở dài: "Tôi thích cái áo này lắm đấy chứ."
Đỡ người ngồi lên sofa xong, Tiêu Chiến
đi sang một bên, nhắn tin qua WeChat cho Lưu Phong, thông báo cho đối phương biết Vương Nhất Bác đã về phòng. Lưu Phong nhắn lại bảo sẽ qua ngay.
Tiêu Chiến thở dài.
Tối nay ăn BBQ hai người chẳng ăn được mấy, Vương Nhất Bác mải nói chuyện, Tiêu Chiến thì nghiêm túc nghe hắn dạy bảo, kết quả ăn nhiều nhất chính là gió Tây Bắc.
Anh lấy chai nước uống trên bàn, mở nắp uống hai ngụm lớn, quay đầu lại phát hiện ánh mắt Vương Nhất Bác vừa sáng vừa lanh lợi đang nhìn mình chằm chằm, anh lại cầm một chai nước khác, đưa cho Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nhấp một ngụm, không hài lòng: "Chả có vị gì cả. Còn đăng đắng nữa."
Trong lòng Tiêu Chiến thầm nói người ta còn đang quảng cáo là có vị ngọt kia kìa. Anh lại hỏi: "Anh muốn có vị gì?"
Vương Nhất Bác đưa mắt nhìn qua: "Tôi cảm thấy của cậu uống ngon hơn."
Tiêu Chiến lại đưa chai nước kia cho hắn.
Vương Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723368/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.