Vì trời tối, đoạn đường phía trước lại hỏng đèn, nên Tiêu Chiến lái xe rất chậm.
Vương Nhất Bác ngồi ngoan ngoãn tại chỗ, không nghịch ngợm cũng không lộn xộn, tửu phẩm xem ra cũng không tồi. Hắn nghiêng đầu chợp mắt một lát, nhưng cũng chỉ là một lát, khi hắn lần nữa mở mắt ra, lại bắt đầu trở nên không an phận.
Hắn nhìn màn đêm đen ngòm, hỏi: "Tối nay tôi đã làm gì rồi?"
Tiêu Chiến nhắc hắn: "Ăn đồ nướng BBQ."
Vương Nhất Bác không ngờ tới, cả giận: "Ăn ăn ăn, sao cậu chỉ nghĩ tới ăn thôi không vậy? Rốt cuộc ai tuyển cậu vào đoàn phim? Cậu đi cửa sau à?"
Ồ, bộ dáng này cũng thật là dọa người. Nếu là một nhân viên khác trong đoàn phim, nói không chừng sẽ tin rằng hắn đang tức giận thật.
Tiêu Chiến nhịn cười nói: "Là anh tuyển tôi vào."
"Thật à?" Nhất Bác lắc đầu nói, "Tôi không tin."
Tiêu Chiến bảo: "Thật đấy."
Vương Nhất Bác đã không còn tin được anh, chống cằm khổ sở cố nhớ lại.
Tiêu Chiến quay đầu đi, nhìn bộ dáng nghiêm túc nhíu mày tới ngốc nghếch của hắn, cảm thấy rất hài hước.
Một lúc lâu sau, đạo diễn Vương thông minh rốt cuộc cũng nhớ ra thứ gì đó, lấy điện thoại bảo bối của mình ra khỏi túi, cầm trong tay lướt lướt một hồi.
Hắn thử mấy cái mật khẩu liền một lúc, cái nào cũng không đúng. Gặp phải tình huống tiến thoái lưỡng nan, hắn thỏa hiệp tìm tới Tiêu Chiến, kéo vạt áo anh, hỏi: "Mật khẩu của tôi là gì?"
Tiêu Chiến đáp: "Tôi không biết."
Cơn giận vừa lui của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723366/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.