Tiêu Chiến ấn mở, giao diện trò chuyện vừa mở ra, avatar con nhím biển cũng xuất hiện.
Vương Nhất Bác gửi tin nhắn cho anh.
Tiêu Chiến vội bỏ đũa xuống.
Vương Nhất Bác: Nghỉ ngơi thế nào rồi?
Tiêu Chiến: Tốt lắm, hôm nay không lên cơn sốt. Có thể về làm việc đúng hạn.
Vương Nhất Bác: Đừng ra ngoài, cẩn thận trúng gió. Cẩn thận một chút, đừng bướng bỉnh.
Vương Nhất Bác: Ý tôi là bệnh của cậu ấy.
Tiêu Chiến: Tôi hiểu mà
Vương Nhất Bác: Lên mạng chưa?
(Lên rồi).
Tiêu Chiến cười.
Tiêu Chiến: Vẫn chưa. Hôm qua với hôm nay tôi bận quét dọn vệ sinh nhà cửa, sau đó đi ngủ luôn. Có chuyện gì xảy ra à?
Vương Nhất Bác: Không, không phải chuyện gì lớn.
Vương Nhất Bác:【 hình ảnh 】
Vương Nhất Bác: Khéo thật đấy, vậy mà cũng bị bới ra được. Tên mặt trắng ngu ngốc kia cùng một công ty với cậu? Không tìm tới cậu đấy chứ?
Đối phương thu hồi tin nhắn lại.
Vương Nhất Bác: Khéo thật đấy, vậy mà cũng bị bới ra được. Người quản lý cũ của cậu không tới làm phiền cậu đấy chứ?
Ngón tay Tiêu Chiến bấm bấm, khóe miệng lại tiếp tục cong lên.
Tiêu Chiến: Đúng vậy. Dân mạng giỏi thật. Video kia không quay được mặt tôi, họ vẫn đào ra được.
Tiêu Chiến: Vương Đào không tìm tôi. Tôi cho gã vào danh sách đen rồi.
Vương Nhất Bác: Vẫn còn tạm được, nếu là tôi thì đã phát hiện ra từ lâu rồi. Ánh mắt của đạo diễn đây thật tốt.
Tiêu Chiến:【 ôm mặt 】đương nhiên rồi.
Tiêu Chiến: Đạo diễn Vương, tôi thấy anh share lại, chứng thực?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723358/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.