Vấn đề này không ngờ lại làm cho anh có chút đau khổ, nhưng ngọn nguồn của sự đau khổ này, anh lại không thể nói rõ.
"Tốt."
Vương Nhất Bác bình tĩnh tuyên bố qua cảnh.
Mọi người vốn còn lo rằng tình trạng sức khỏe của Tiêu Chiến sẽ ảnh hưởng tới sự phát huy của anh, lại không ngờ bản thân anh thực sự quá giống nhân vật Bắc Cố này. Từ lúc bắt đầu quay phim tới giờ, anh gần như không gặp phải trở ngại gì cả.
Không biết Vương Nhất Bác rốt cuộc đào được người từ đâu ra, có thể nói là một niềm may mắn cho đoàn của họ.
Tiêu Chiến hắt xì hơi, chuẩn bị đi ra chỗ khác.
"Chờ đã." Vương Nhất Bác nói, "Tiêu Chiến, tới đây một chút."
Tiêu Chiến nghe thấy vậy thì rảo bước qua, đứng im trước mặt hắn, gọi: "Đạo diễn Vương."
Bên tai anh ù ù lên. Nói chuyện cũng toàn là giọng mũi, không có tinh thần lắm.
Vương Nhất Bác thấy dáng vẻ này của anh, ngữ khí không tự chủ chậm lại: "Lại gần đây một chút."
Tiêu Chiến không hiểu hắn định làm gì, lại bước tới gần hơn.
Vương Nhất Bác vén áo anh lên, cảm nhận thử nhiệt độ cơ thể anh.
"Sao tôi cứ có cảm giác người cậu còn nóng hơn lúc nãy?" Anh nghe Vương Nhất Bác nói, "Bác sĩ đã nói gì rồi? Cậu thế này phải sốt tới 39 độ ấy? Còn chịu được không?"
Tiêu Chiến vụng vụng về về đáp lại hai tiếng.
Vương Nhất Bác không nhịn được nói to: "Cậu làm sao thế này!"
Tiêu Chiến đứng trong gió lạnh, nghe mà sống lưng run lên cầm cập.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723339/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.