Đêm nay, căn phòng yên lặng đến mức khiến lòng người phiền muộn.
Người nằm trên giường không ngủ được, người trong tủ quần áo buồn ngủ lắm rồi. Vương Nhất Bác rất muốn đi ngủ, cậu vẫn đang chờ Tiêu Chiến gọi mình, mỗi ngày trước khi đi ngủ phải để ở đầu giường một cốc nước, đại nhân sẽ bảo Vương Nhất Bác lấy giúp anh. Hôm nay vẫn chưa đợi được.
Sau đó Tiêu Chiến tắt điện trong phòng, căn phòng hoàn toàn tối đen, tiểu yêu quái ngày càng buồn ngủ, cậu đang đắp áo khoác của Tiêu Chiến, phía trên có mùi của đại nhân.
Trong tủ quần áo tối om, Vương Nhất Bác lấy tờ Euro có viết tên Tiêu Chiến ra, trải thẳng trên đầu gối, cậu có thể cảm nhận được, hôm nay đại nhân không muốn để ý đến mình.
Ngày mai sẽ tốt thôi, dù sao cũng đã có ký hiệu, sẽ không rời xa nhau.
Trong tủ quần áo không có động tĩnh, Tiêu Chiến cảm thấy hẳn là Vương Nhất Bác đã ngủ rồi, anh trở mình, nằm đưa lưng về phía tủ.
Ánh sáng ngoài ban công là màu trắng bạc, nhất định lại là chòm Orion.
Đang say giấc nồng, Vương Nhất Bác nghe thấy âm thanh cốc nước rơi vỡ, cậu lập tức chui từ trong tủ quần áo ra ngoài.
Trong phòng không bật đèn, giữa ánh sao màu trắng bạc, tiểu yêu quái nhìn thấy đại nhân đứng trước tủ lạnh, chân trái nhấc lên cao, hai tay chống ở trên bàn, trên bàn có một cốc thuỷ tinh đã vỡ.
"Đại nhân, anh va vào chân có đúng không? Sao lại không gọi tôi?"
Chân trái bị thương của Tiêu Chiến va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-ban-requiem-hoa-hong/234754/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.