Sau 2 ngày thì cuối cùng cô cũng tỉnh ,vừa mở mắt ra đập vào mắt cô là Long Dương Dương đang ngủ gật trên người cô ,anh vẫn mặc bộ Vet ,cà vạt được tháo ra ,đầu tóc rối tung ,còn khuôn mặt vì nghiêng sang bên kia nên cô nhìn không rõ .Cô vuốt nhẹ mái tóc của anh cho đỡ rối hơn ,không nhờ vừa động vào anh liền tỉnh dậy
Dương Dương: "Em tỉnh rồi à ,em không sao chứ ,để anh gọi bác sĩ" .Vừa nói xong anh ấn nút đỏ trên đầu giường cô ,bây giờ nhìn người cô hồng hào hơn lúc mới được đưa vào viện
Linh Linh /thẫn thờ / : "Long Dương Dương, anh ,con của chúng ta đâu ,tiểu bảo bảo chạy đi đâu chơi rồi ,anh nhét lại con vào bụng cho em đi "
Cô thẫn thờ sờ xuống bụng ,thấy bụng xẹp lép thì lay hai vai Long Dương Dương, nói xong thì bật khóc .Cô dù mạnh mẽ tới đâu nhưng cũng sẽ có lúc mềm yếu ,nhất là ở trước mặt người mình thương ,huống hồ lại trong tình cảnh này
Long Dương Dương dù trong lòng rất đau nhưng vẫn phải diễn kịch ,anh đã mất đứa con đầu đời ,anh không muốn mất thêm cô nữa .Mặc dù đã đoán được ai làm ,nhưng ít nhất hiện tại bằng chứng chưa có ,đành phải diễn kịch để tiếp cận con gái ông ta .
Dương Dương:" Em nghỉ ngơi đi ,anh đi có việc ,lát nữa ba mẹ sẽ tới thăm em ,còn chị Uyển Quỳnh đang ở ngoài kia ,chị ấy sẽ giải thích với em sau "
Anh tỏ thái độ lạnh nhạt ,mặc cho cô níu kéo ,tim anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-la-tong-tai-tai-thuong/1728192/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.