Đệ bát thập ngũ chương: Học muội và này nọ 
Vì chiếc dù quá nhỏ, Chu Nguyên che cho Tô Mộc Nhiễm đến khi vào xe, bờ vai không khỏi bị ướt nước. Tô Mộc Nhiễm vào xe trước, đợi Chu Nguyên xếp dù đi vào sau đương nhiên là nhìn thấy được nửa cánh tay ướt nhem của Chu Nguyên. 
Nhìn Chu Nguyên lật đật xếp dù đóng cửa xe, nàng mở túi tìm được bao khăn giấy, xé mở, giúp Chu Nguyên lau nước trên tay. Chu Nguyên vừa xếp dù cảm giác được có gì chạm vào vai, vô thức rụt lại, tránh né Tô Mộc Nhiễm. 
Tô Mộc Nhiễm cầm khăn giấy, khựng lại, đơ giữa không trung. Chu Nguyên quay đầu về, hai người nhìn nhau, bầu không khí xấu hổ cứ như thế lan ra. Cũng chính là trong nháy mắt như vậy, Chu Nguyên cười cười, đưa tay nhận lấy miếng khăn giấy trong tay Tô Mộc Nhiễm, nhẹ giọng nói, "Cám ơn lão sư, để em tự làm." 
"Ừm." Nhẹ mím môi, Tô Mộc Nhiễm gật đầu, đưa cả bao khăn giấy cho Chu Nguyên, "Cho em." 
"Cám ơn." Nàng lại nói một tiếng cám ơn. 
Tô Mộc Nhiễm quay đầu, chuyển tầm nhìn về phía trước, đeo xong dây an toàn, định khởi động xe, "Đã đưa dù cho em che rồi, em xem đi, giờ lại ướt nhem. Sau khi về nhà nhớ nấu nước gừng uống, lúc tắm nhớ để nước nóng một chút, biết chưa?" 
Nàng căn dặn, lời cũng nhiều hơn bình thường một chút, dường như là làm vậy có thể đè nén gì đó khác lạ vừa rồi sinh ra trong đáy lòng. Chu Nguyên gật đầu, ngoan ngoãn trả lời, "Vâng." 
Nếu là hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-17-tuoi/1362904/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.