Đệ ngũ thập cửu chương: Làm cơm và này nọ 
Cơm trưa hôm nay là Tô Mộc Nhiễm chở Chu Nguyên đi ăn, sau bữa trưa Tô Mộc Nhiễm đưa Chu Nguyên về nhà. Vì đêm qua không ngủ được Chu Nguyên lượn một vòng trong nhà thì chạy về phòng ngủ, ngã xuống giường liền thiếp đi. Quà xin lỗi cũng chưa kịp dọn, nằm lộn xộn ngả nghiêng trên bàn trà ngoài phòng khách, trông đáng thương vô cùng. 
Buổi chiều sau khi hết tiết Tô Mộc Nhiễm chở hai đứa nhỏ từ nhà trẻ về, rồi đưa Chu Nguyên đến bệnh viện đổi thuốc, vết thương ở mắt không quá nghiêm trọng, nhưng vì vị trí đặc thù cho nên đến kiểm tra vẫn tốt hơn. Người thay băng gạc cho Chu Nguyên là một hộ sĩ trẻ tuổi, thấy Tô Mộc Nhiễm ngồi bên cạnh còn kèm theo hai đứa nhỏ, "Chị là tỷ tỷ của em ấy hả? Đây là lần đầu tiên tôi thấy con gái cao như vậy đó, dáng vẻ hai người cũng không giống nhau." 
Tô Mộc Nhiễm ở bên kia nhìn Chu Nguyên ngồi thẳng tắp hai tay đặt trên đầu gối mím mím môi, thì cười nói, "Không phải, tôi là lão sư của em ấy." 
"À, tôi còn tưởng là tỷ tỷ a, thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, tôi còn nghĩ chị mới đại học cơ..." Tiểu hộ sĩ phát ra một tiếng kinh thán, tay cũng run lên, đem băng gạc dán lên chân mày Chu Nguyên. Chu Nguyên căng thẳng tay siết thành nắm đấm đặt trên đầu gối, chân mày giật giật, cắn chặt hàm răng trong... 
Tô Mộc Nhiễm che miệng cười khẽ, "Cô thật biết nói đùa, học đại học là chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-17-tuoi/1362878/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.