Đệ nhị thập bát chương: Chuyện ức hiếp 
Tâm tình của trẻ con giống như mưa tháng 6, tới nhanh đi cũng nhanh. Chu Nguyên dỗ một hồi lâu, đợi cho Nhuận Nhuận nín khóc mới cầm ipad lên để liên lạc lại, mà ở bên kia Tô Mộc Nhiễm cũng đã dỗ Lạc Lạc rồi, nhưng dù là vậy, một lần nữa con bé nhìn thấy Chu Nguyên nó vẫn nhịn không được tiếp tục nấc lên. 
"Thật ngại quá, do Nhuận Nhuận nghịch ngợm. Lạc Lạc, chờ lão sư về rồi chơi với em có được không?" Nhuận Nhuận chôn gương mặt trong lòng Chu Nguyên, xoay tới xoay lui lẩm bẩm, cố gắng để Chu Nguyên đừng để ý tới Lạc Lạc. Chu Nguyên nhìn cái mông của nó xoay qua camera, nàng thấy vô cùng xấu hổ. 
Dù sao cũng là con bé này khơi mào chiến tranh, tuy sau cùng nó lại khóc như con sên, nhưng mà cũng không che giấu được sự thật là nó bắt nạt Lạc Lạc, lại không có chút ăn năn nào, còn cố sức hừ hừ muốn nàng không để ý tới Lạc Lạc, đúng là ngang bướng. Nếu hôm nay không dạy dỗ nó một bài học sau này nó sẽ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, đợi lát nữa kết thúc video call với Tô lão sư nhất định phải chỉnh đốn nó, gấu con này lại mang thói hư, thèm đòn. 
"Dạ." Vành mắt Lạc Lạc đỏ hoe, ngoan ngoãn trả lời, nó làm Nhuận Nhuận khóc nên sợ Chu Nguyên sẽ không để ý tới nó, thái độ hiện tại của Chu Nguyên làm nó yên tâm không ít, tiếng nấc cũng không có dồn dập như vậy nữa. Bộ dạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-17-tuoi/1362847/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.