Ba trăm đầu Bạch hùng tạo thành đội cảm tử bị đám chung đoan Thần Long cường hãn diệt sát. Những tiếng long minh đặc hữu vang vọng khắp cả Sa Ngư Hoàng thành. Vừa nhận được tấn hào, các lộ đại quân lần lượt phá thành vào trong, hướng thẳng về phía trung tâm hoàng thành lao tới. Những đạo nhân mã này phải chờ đợi đã thật sự hơi khó chịu. Nguyên vốn tưởng rằng khi sáu mươi Thần Long chung đoan bắt đầu đồ thành, những con Bạch hùng hoảng loạn sẽ phá vòng vây chạy ra khỏi cửa thành, nhưng tình huống xem ra khác hẳn. Bảy Cuồng chiến sĩ chịu trách nhiệm ở cửa chính, đợi một lúc lâu, cũng chỉ thấy có hai đầu Bạch hùng hớt hơ hớt hải xuất hiện. Âu Đặc Tư phụ trách bắc môn, lại càng không có lấy nửa con. Nhưng Đoạn Vân và Ny Khả phụ trách cửa nam, lại gặp phải hơn mười đầu Bạch hùng. Nhưng hơn mười đầu Bạch hùng này thì làm được gì? Diệp Cô Thành một kiếm có thể giết vài tên rồi. Chờ đợi mãi nên khi vừa nhận được tấn hào do Đạt Nhĩ Ba phát ra, đại quân lập tức điên cuồng gầm lên, lao về phía hoàng thành. Những con Bạch hùng lạc loài xuất hiện nửa đường tất cả đều bị giết chết. Nhưng cái làm cho các đại quân khó chịu là họ không gặp được một đội nào có hơn trăm con Bạch hùng cả. Đám chung đoan phụ trách đồ thành gồm sáu mươi đầu Thần Long và Đạt Nhĩ huynh đệ. Sau khi tiệt diệt xong ba trăm con Bạch hùng cảm tử, những tên Thần Long giết gấu không nháy mắt này, lập tức quay về đám Bạch hùng đang chạy tứ tán mà truy kích. Sự hy sinh của đội quân cảm tử đã dành ra chút thời gian, nhưng thời gian cũng không nhiều lắm. Sau khi toàn bộ ba trăm tên cảm tử chết sạch, mười đại Thần long dùng một tốc độ kinh khủng, bay lướt trên bầu trời đuổi theo tàn quân đang bỏ chạy, trực tiếp chặn đứng hơn năm trăm Bạch Hùng ở tây môn. Chẳng mấy chốc, năm mươi đầu Thần Long sơ giai và Đạt Nhĩ huynh đệ cũng đuổi tới. Đồ sát một lần nữa bắt đầu. Trên quảng trường bên trong Tây môn, mười đại Thần long dùng ưu thế tuyệt đối ngăn chặn cửa thành phía Tây vốn không phải rất lớn. Còn năm mươi Thần Long sơ giai và Đạt Nhĩ huynh đệ theo sát phía sau năm trăm Bạch hùng, đại cử đồ sát những con Bạch hùng đang bỏ chạy. Khi đám Bạch hùng võ sĩ thấy phía trước chỉ có mười Thần long, còn phía sau có năm mươi tên sát thần, chỉ cần vượt qua cửa thành là đã tới sinh lộ. Do đó, tất cả Bạch hùng đều lao về phía mười Thần Long đang trấn thủ cửa thành. Đối mặt với đám Bạch hùng liều chết điên cuồng, mười Thần Long không lui lại nửa phần. Họ đều là siêu cấp cao thủ, giai vị siêu nhiên, có thể miễu sát Bạch hùng cấp mười một cường đại. Có thể thấy được kết quả duy nhất cho Bạch hùng là bị mười Thần Long đồ lục vô tình. Cửa thành khá nhỏ, Bạch hùng không có khả năng kéo cả đám lên được. Mười Thần Long giao phong với đám Bạch hùng ở ngay cửa thành, cơ hồ một Thần Long chống lại một đầu Bạch hùng. Kết quả tự nhiên không cần nói cũng biết. Chẳng mấy chốc, cửa thành đã không cần Thần Long trấn thủ nữa, bởi vì ở đó thân thể của hơn trăm Bạch hùng đã đủ để bít kín cả cửa tây thành. Khi sáu mươi Thần Long chung đoan đại cử đồ thành, chiến cuộc đã không còn khẩn yếu nữa. Vì sau khi sáu mươi Thần Long chung đoan đại cử đồ thành và mười Thần Long thành công diệt sát trên trăm đầu Bạch hùng. Thì năm trăm Bạch hùng bỏ chạy, không còn một trăm đầu còn có thể đứng vững. Về phần hai Bạch hùng Đại tướng, trong khi xung phong phá cửa, bị mười Thần Long hợp lực đánh bật về. Mỗi lần Bạch hùng Đại tướng xông lên, lại bị Thần Long đánh bay đi xa hơn trăm thước. Sau khi bị đánh bay, lập tức bị Đạt Nhĩ huynh đệ tiếp lấy. Không có biện pháp, hắc long đấu Bạch hùng, hậu giai đấu trung giai, hai trận đại chiến lại bắt đầu. Sau nửa phút, xung quanh cửa thành tây rốt cuộc không còn lấy một con Bạch hùng nào có thể đứng vững. Sau khi chiếm tuyệt đối ưu thế, mười Thần Long không khóa chặt cửa thành nữa. Họ cùng với Thần Long quay sang đám tàn binh Bạch hùng triển khai đồ sát. Năm trăm Bạch hùng, hoặc là trọng thương, hoặc là giở sống giở chết, hoặc là chết, dù sao cả một vùng rộng lớn đã không còn có một Bạch hùng võ sĩ nào đứng lên nữa. Trận này, sáu mươi Thần Long chung đoan trước sau đồ lục một ngàn bảy trăm đầu Bạch hùng võ sĩ. Dưới sách lược đồ thành của Đoạn Vân, trong lúc chiến đấu lợi dụng ưu thế giai vị của mình, hết lần này tới lần khác giết vô số Bạch hùng. Dùng hai chữ dũng mãnh đã không thể hình dung được phong cách chiến đấu của họ nữa rồi, mà phải nói là tàn nhẫn thì hẳn là thích hợp hơn. Sau khi Đạt Nhĩ huynh đệ đánh hai đầu Bạch hùng Đại tướng trọng thương và bắt làm tù binh, toàn bộ đám chung đoan sát thần lập tức dẫn đại quân tập hợp ở trung tâm hoàng thành. Khi tất cả lộ đại quân tập trung ở hoàng thành, Đoạn Vân hạ lệnh tàn sát Bạch hùng trong phạm vi toàn thành. Ngoài ra hắn còn thu hồi thân thể những tên đã chết, hoặc trọng thương, thậm chí cả những Bạch hùng võ sĩ đã đầu hàng, đóng băng lại hết, sau đó thống kê chiến quả. Sau nửa giờ đại lục tìm tòi, một ngàn chín trăm tám mươi Bạch hùng bị đóng thành tượng băng rồi để vào không gian giới tử. Nói cách khác, chỉ có hai ba mươi đầu Bạch hùng đáng thương hoặc là nhân cơ hội đào thoát, hoặc là trốn tránh bên trong thành. Để quét sạch Bạch hùng trong thành, Đoạn Vân biến thái này triển khai thần thức siêu cường, truy quét trong phạm vi toàn thành tìm xem còn tung tích của Bạch hùng nữa không. Lập tức hai mươi đầu Bạch hùng bị bắt giữ rồi đóng thành tượng băng. Cụ thể có bao nhiêu Bạch hùng đào thoát thì Đoạn Vân không biết, nhưng Đoạn Vân dám khẳng định tên nào còn trong Hoàng thành đã không còn cơ hội đào thoát. Hai ngàn Bạch hùng, đều trở thành vật hi sinh cho tên Đoạn Vân biến thái này. Sau khi dọn dẹp Sa Ngư Hoàng thành xong, Đoạn Vân điều mười vạn tướng sĩ hải tộc tới Sa Ngư Hoàng thành đóng quân. Bây giờ nguy cơ bộ tộc Bạch hùng Nam hải đã được giải trừ, gần ba ngàn Bạch hùng trưởng thành bỏ mạng nơi biển rộng. Trải qua trận này, địa vị bá quyền của bộ tộc Thần long trên biển đã được chứng minh, mười vạn tướng sĩ hải thú cấp tám đã hoàn toàn quy tâm. Điều này khiến cho Đoạn Vân có thể định vững cước bộ ở hải giới. Thuận lợi chiếm lĩnh Sa Ngư Hoàng thành, Đoạn Vân tạm thời để đại quân đóng tại đây. Sa Ngư Hoàng thành bây giờ đã là một thành trì hoang vu. Đám Bạch hùng, đã biến nơi này thành Tu La địa ngục. Hoàng thành hào hoa ngày xưa, bây giờ nơi nơi đều thấy xương cốt của đám hải thú bị Bạch hùng bắt làm thức ăn. Hơn nữa sau một hồi đại chiến, mùi máu tươi nồng nặc, làm cho cả tòa Sa Ngư Hoàng thành tràn ngập một bầu không khí hôi thối. Trong Sa Ngư Hoàng cung, Đoạn Vân cùng đám thủ hạ tạm thời ở đây nghỉ ngơi. - Lão Đại, lúc này nguy cơ Nam hải đã được giải trừ, chúng ta đi đánh nốt đám Tây hải đi? Có thể giết chóc Bạch hùng không sướng tay, Đạt Nhĩ Ba bạo lực lại đưa ra đề nghị Đoạn Vân đưa ra quân đánh Tây hải. Đoạn Vân lắc lắc đầu, nói: - Tiến quân Tây hải, bây giờ còn không phải lúc. Làm người không thể quá tham, bây giờ chúng ta đã sơ bộ chiếm cứ đông, bắc hải. Chỉ còn lại Tây Hải không đủ gây sức ép cho chúng ta. Sẽ có lúc chúng ta có thể tập kết trăm vạn tướng sĩ cao cấp của hai biển, kéo quân đánh hải vực Tây hải. Tây hải nho nhỏ tự nhiên sẽ không chiến mà hàng. - Lão Đại, không được, nhất định phải đánh. Ta nghe Sa Ngư Hoàng nói, thực lực con Bát Kì Đại Xà đó còn mạnh hơn hắn. Do đó, ta đề nghị chúng ta trực tiếp đánh luôn. Cứ để ta đối phó với con Bát Kì Đại Xà. Sau đó bắt hết đám lãnh đạo cao cấp làm tù binh. Như vậy, Tây hải sẽ giống như Bắc Hải và Đông hải, trực tiếp bị chúng ta thu phục - Đạt Nhĩ Ba lúc này phản đối. Nghe thế, Đoạn Vân trợn trắng mắt, nói: - Ngươi muốn thì dễ thôi, bây giờ ba ngàn Bạch hùng trưởng thành của bộ tộc Bạch hùng Nam hải đã bị chúng ta làm thịt. Mấy trăm vạn slime hệ hải thú cũng bị chúng ta đồ lục. Đối mặt với tổn thất như vậy, Bạch Hùng hoàng chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Bộ tộc Bạch hùng chắc sẽ một lần nữa phái đại quân bắc thượng. Đến lúc đó, năm sáu ngàn Bạch hùng sẽ tạo thành một trận thế tác chiến phát khởi tiến công, cho dù lực lượng chung đoan của chúng ta mạnh đến đâu, cũng có thể không địch lại chúng. Dù sao, những người trong số chúng ta có thể chống lại Bạch hùng cấp mười một cũng quá ít. - Lão Đại, không thể nào? Với thực lực của Thần Long, chẳng lẽ không đối phó được với đám Bạch hùng này? - Tiểu Phi Hiệp hỏi vẻ khó hiểu. - Theo tìn tình báo hải tộc, bộ tộc Bạch hùng có trên vạn dân chúng. Còn trên vạn tên này thực ra là thật hay giả thì chúng ta cũng không khẳng định được. Hơn nữa, cho dù số lượng vạn tên là thật đi nữa, vậy cụ thể là một vạn bao nhiêu? Một vạn linh một cũng là trên vạn, mà một vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín cũng là trên một vạn. Dựa theo tỉ lệ dân cư đại lục hàng năm, tỷ lệ trưởng thành và chưa trưởng thành hẳn là bốn trên một. Nói cách khác, nếu bộ tộc Bạch hùng cũng theo quy luật này vậy thì một vạn đầu Bạch hùng, sẽ có tám ngàn Bạch hùng trưởng thành. Đương nhiên, ta cũng không biết mấy con Bạch hùng già lão có còn lực chiến đấu nữa không. Mặc dù chúng ta đã thuận lợi diệt sát gần ba ngàn Bạch hùng trưởng thành, nhưng Nam hải bộ tộc rất có có thể còn có gấp hai, thậm chí gấp ba vũ lực cường hãn này. Ngươi nói xem, đối với Nam hải bộ tộc, chúng ta có thể sơ ý được không? Đoạn Vân giải thích rất kiên nhẫn. - Oa, lại được đánh rồi. Sướng quá. Nghe thế, Đạt Nhĩ Ba kêu lên một tiếng hưng phấn. - Lão Đại, chúng ta trực tiếp công nhập tận hang ổ Nam hải nhé. Nơi đó có rất nhiều trân châu Nam hải đó. - Đạt Nhĩ Khắc cố hấp dẫn Đoạn Vân. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn Đoạn Vân trợn trắng mắt, nói: - Trân châu Nam hải cũng thế thôi mà. Lần trước không phải ta đã đưa đại bộ phận trân châu trả lại cho các ngươi rồi sao. Lần trước Đoạn Vân cướp lại mớ trân châu, nhưng sau đó chỉ làm để thỏa mãn hư vinh trong lòng mình. Kiếp trước của Đoạn Vân là một tên nghèo mạt, rất nhiều món đồ chỉ tưởng tượng ra. Còn trên thế giới này, hắn đã lập nên một cơ nghiệp lớn, những báu vật kiếp trước như trân châu phỉ thúy mã não hoàng kim v.V…, đều chỉ là vật bình thường mà thôi. - Lão Đại, vậy chúng ta làm gì? - Đạt Nhĩ Ba hỏi. Đoạn Vân cười cười, nói: - Hôm nay tựa hồ đã là ngày ba mươi chín tháng tám rồi. Tính toán thời gian, đứa nhỏ của Tiểu Nguyệt hẳn là sẽ sinh ra trong vòng tám, chín ngày nữa. Ta sắp làm cha rồi, tự nhiên muốn về nhà bồi lão bà và đứa nhỏ tương lai rồi. - Lão Đại, ngươi không phải là thiên tài có thể thông qua truyền tống trận trở về nhà sao? Mấy hôm nay, chẳng phải mỗi ngày ngươi đều đi về vài lần rồi còn gì. - Tiểu Phi Hiệp nhắc nhở. - Ài! Các ngươi không hiểu tâm lý của người sắp làm cha đâu. - Đoạn Vân lắc lắc đầu, cảm thán. Nhưng lúc này, Âu Đặc Tư chạy vội vào: - Chủ nhân, bộ tộc Bạch hùng Nam hải lại xâm phạm rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]