Đường Nại lạnh lùng đảo mắt, ánh mắt nguy hiểm mà lạnh lẽo nhìn Mông Chỉ Nghi,.
“Còn chưa qua đây, cần anh ôm em chắc!”
Giọng lành lạnh nói với Mông Chỉ Nghi, nhưng vẫn không nỡ nói quá nặng lời.
Nghe thấy lời của Đường Nại, sắc mặt Mông Chỉ Nghi không khỏi đỏ lên, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng lộ ra chút băng lạnh kiều diễm, quyến rũ hồn người.
Nhấc chân bước đến bên cạnh Đường Nại, lại bị Dạ Sát bên cạnh giữ lại.
Tốt xấu gì cũng là chị đẹp còn thân hơn chị ruột của mình, sao có thể dễ dàng để người đàn ông trước mắt này lừa mất chứ, lần đầu gặp mặt, mặt mũi và nội hàm (*) bắt buộc phải giành lại.
“Chờ đã, tôi nói rồi, muốn chị ấy qua đấy cũng được, chờ anh thắng tôi rồi nói, thế nào, có dám đấu hay không?”
Dạ Sát dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Đường Nại, khuôn mặt vênh vênh thích thể hiện, khuôn mặt trẻ con đáng yêu lắc lắc trong làn gió, dường như muốn làm mù vô số cặp mắt chó xung quanh!
Đôi mắt nguy hiểm của Đường Nại lạnh lùng nhìn bàn tay đang nắm chặt lấy tay Mông Chỉ Nghi của Dạ Sát, quanh thân không giấu nổi sát khí và sự tức giận vừa lạnh lẽo vừa tràn đầy u ám.
Nhiệt độ trong không khí không khỏi thấp đi vài phần, còn mang theo một mùi chua nhàn nhạt.
Bất ngờ là trên người người đàn ông lạnh lùng cao ngạo nào đó lại tỏa ra mùi chua nồng nặc, tên là… ghen tuông!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]