“Đường Vỹ Hạo , con mẹ nó mày dám đánh tao!” Hoàng Cẩu bị trúng một quả đấm, nhổ ra một ngụm máu, nửa khuôn mặt sưng lên, hung tợn đánh về phía Đường Vỹ Hạo .
Liếc nhìn Đường Vỹ Hạo sắp bị đánh, Mông Chỉ Nghi ở bên cạnh biến sắc, thân ảnh lóe lên, đá một cước vào bụng của Hoàng Cẩu, lực rất mạnh.
Hoàng Cẩu không phòng bị, cả người bị đá bay ra ngoài, bộ dạng đau đớn thống khổ.
“Vỹ Hạo , em có sao không?”
Nhìn thấy sắc mặt Đường Vỹ Hạo không được tốt, khuôn mặt trắng bệch, Mông Chỉ Nghi lo lắng hỏi.
“Chị dâu…”
Nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Mông Chỉ Nghi , khuôn mặt tái nhợt của Đường Vỹ Hạo tràn đầy ủy khuất.
“Yên tâm, có chị ở đây!”
Mông Chỉ Nghi kéo Đường Vỹ Hạo ra phía sau mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng Cẩu đang bò dậy, quanh thân tỏa ra tia lạnh lẽo cùng với áp lực bức người.
Khí thế cao cao tại thượng đó thật sự là giống cậu cả nhà họ Đường như đúc, không kém chút nào!
“Con đàn bà thúi đáng chết, mày thế mà dám đá ông đây, bọn mày lên hết đây, tao đánh chết bọn mày!”
Hoàng Cẩu ôm bụng chịu đau, khuôn mặt hung ác nhìn chằm chằm Mông Chỉ Nghi và Đường Vỹ Hạo .
Đám người Mông Chỉ Nghi sắc mặt không tốt nhìn chằm chằm mấy người đằng sau đang lại gần, trường đua vốn náo nhiệt ầm ĩ trong nháy mắt như giương cung bạt kiếm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]