“Ra tay đi, đánh là thương mắng là yêu, tình cảm sâu sắc hơn thì dùng chân đá, em thích đánh, hay là mắng, hay là muốn dùng chân đá? Đều tùy em!”
Giọng nói trầm thấp của Đường Nại không mang theo chút sợ hãi nào, còn vui vẻ cong môi.
Mông Chỉ Nghi bực bội, cơ thể bị bá đạo ôm chặt trong lòng, chỉ có thể nhấc chân, chân mang giày cao gót đá mạnh Đường Nại một cái.
Đường Nại khẽ tránh, vừa vặn tránh được, đưa tay chặn chân Mông Chỉ Nghi lại, giọng điệu mềm mại trầm thấp: “Ngoan, đừng ầm ĩ, mang giày cao như vậy cẩn thận bị trẹo chân!”
Giọng nói trầm khàn mang theo mấy phần ma lực vang lên bên tai khiến Mông Chỉ Nghi hơi sửng sốt, đưa mắt nhìn chằm chằm Đường Nại , đáy lòng xẹt qua ý nghĩ kỳ lạ.
Người đàn ông này đang quan tâm cô, sợ cô trẹo chân á?
Vẻ mặt Mông Chỉ Nghi trở nên nặng nề, đáy mặt lạnh như băng không có chút cảm xúc, từ chối nói: “Tôi không cần sự quan tâm của anh!”
Nghe thấy người phụ nữ không ngoan này lại quả quyết từ chối mình lần nữa, vẻ mặt Đường Nại càng u ám hơn, cánh tay nắm lấy eo nhỏ của cô cũng siết chặt lại.
Ánh mắt sâu thẳm, lạnh lùng bá đạo lên tiếng: “Không ai có thể từ chối tôi, em cũng không được!”
Mông Chỉ Nghi lạnh lùng muốn giãy ra khỏi sự kiềm chế của anh: “Anh cho rằng anh là gì của tôi, tôi cần thế nào không cần anh quan tâm, buông tay!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]