Giọng nói ấy...?
Cô kinh ngạc sau khi nhìn thấy Doãn Thiên Phong từ bên ngoài đi vào bên trong căn phòng
" Anh...tại sao anh lại ở đây? "
Doãn Thiên Phong dường như không có ý muốn trả lời câu hỏi của cô vì...anh cảm thấy khó xử và không muốn đối mặt với câu hỏi cô đưa ra
Nhìn thấy biểu hiện khác thường trên gương mặt anh cùng với đôi mắt đó. Đôi môi cô mấp máy khó có thể nói thành lời
" Là anh...có phải chính anh đã làm ra việc này hay không? "
Doãn Thiên Phong một lần nữa im lặng chỉ quan sát nhìn cô
Đôi môi cô khẽ run, cố kìm nén cảm xúc cô cắn chặt răng vào môi mình
Vậy đây là câu trả lời của anh ư...Doãn Thiên Phong?
" Tại sao anh lại làm như thế? ". Cô nhẹ nhàng nói, chậm rãi bước xuống giường
" Tiểu Tịch...anh không muốn em mang cốt nhục của Tịch Mộ Thần... "
Chát...
Doãn Thiên Phong chỉ vừa nói dứt lời bỗng từ một bên mặt truyền đến một trận đau nhức
Phải! Là cô đã ra tay đánh anh và anh cũng chẳng làm gì ngoài việc đứng ngây đó ra trước mặt cô
" Những lời như thế mà anh cũng có thể nói ra được ư? "
" Cho dù em không muốn nghe nhưng anh vẫn phải nói!... Tiêu Tiểu Tịch anh không cho phép, không cho phép em mang thai đứa con của Tịch Mộ Thần và chính tay anh nhất định phải phá bỏ nó! "
" Anh điên rồi sao? "
Cô ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ve-day-anh-thuong/2426998/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.