Quá khứ ùa về lại khiến cô cảm thấy đau lòng hơn. Một giọt lệ trong suốt vô thức từ khóe mắt cô chảy dài xuống gò má
Tịch Mộ Thần ngẩn mặt bỗng thấy cô đột nhiên khóc như thế. Vốn nghĩ là cô khó chịu hay đau ở chỗ nào trên cơ thể nên lo lắng
" Em sao thế? Không khỏe chỗ nào hay sao, hay là đau chỗ nào? "
Cô khẽ lắc đầu
" Vậy tại sao lại khóc? "
Cô ngẩn người một giây sau đó lại đưa tay lau nước mắt. Nước mắt cô đã rơi khi nào...vì sao cô lại không biết?
" Em không sao...chỉ là tự nhiên nhớ một số chuyện trong quá khứ nên mới như thế "
Cô khẽ cười nhìn anh, cô không muốn anh lo lắng cho cô
Anh nghe cô nói. Lại hiểu lầm, nghĩ rằng cô chính là nhớ về chuyện của cô và Doãn Thiên Phong trước kia
Lạnh nhạt nói:
" Chuyện trước kia đã qua rồi thì cho nó qua đi, em nhớ làm cái gì? "
" Em...cũng không muốn! "
" Ăn sáng! "
Anh tỏ ra vẻ khó chịu, thốt ra miệng chỉ hai chữ ngắn gọn sau đó tiếp tục dùng bữa...thật mất hứng!
Cô cũng không hiểu vì sao anh lại tức giận như thế. Rõ ràng ban đầu không phải là rất vui vẻ hay sao? Lại bắt đầu thay đổi thất thường như thời tiết nữa rồi. Cũng rất muốn hỏi lí do vì sao anh tức giận nhưng cũng lười nên thôi...
Ăn xong bữa sáng, công ty vì có chuyện gấp nên anh phải đến công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ve-day-anh-thuong/2426910/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.