Otari vừa bước vào liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây ngẩn. Một nam một nữ ôm nhau nằm trên chiếc giường trắng muốt, dưới ánh nắng vàng nhàn nhạt chiếu vào từ cửa sổ càng có cảm giác ấm áp lạ kì. Nam tuấn mỹ như thần thánh, nữ trong sáng như thiên sứ, quả nhiên là trời sinh một cặp.
“Còn đứng đó làm gì.”
Sự dịu dàng lúc nhìn Lucy đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng lạnh nhạt như thường ngày. Natsu hơi nhíu mày, anh cực kì ghét cảm giác có người đàn ông khác ngắm nhìn bảo bối của mình.
Otari nghe ra Natsu không vui, vội vàng chạy đến dùng hai tay cung kính đưa chiếc hộp sắt cho anh.
“Đây, đây thưa ông chủ. Nếu không còn việc gì…”
Không đợi Otari ấp úng nói hết câu, Natsu đã nhận lấy chiếc hộp rồi bảo:
“Cậu đi đi.”
Otari như được ơn đại xá, vui đến nỗi cười toe toét, cúi chào Natsu rồi lập tức đóng cửa rời đi. Tất cả các hành động này đều chưa mất đến 5 giây.
Natsu lúc này mới cầm chiếc hộp lên xem xét. Chiếc hộp sắt hình chữ nhật trông rất bình thường, kích cỡ 10x20cm, chiều cao khoảng 5cm, có lẽ vì trải qua thời gian quá lâu nên bên ngoài đã bắt đầu rỉ xét. Điểm đặc biệt khiến anh chú ý là nó được khóa chặt bởi hệ thống mật mã gồm 8 chữ số, điều này thể hiện vật bên trong tuyệt đối không đơn giản. Natsu đang suy nghĩ sẽ gửi chiếc hộp cho thuộc hạ bẻ khóa, không ngờ trên tay bỗng nhiên trống rỗng. Anh sủng nịnh mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tu-than-khuynh-thanh-cua-tong-tai-hac-dao/1112254/chuong-33.html