Lucy cùng Natsu trở lại xe. Đợi Lucy nhận xong vali hành lý từ bà Canna, Natsu mới ra lệnh cho tài xế trở về biệt thự riêng của anh. Không ngờ anh vừa dứt câu thì cô lại lên tiếng:
"Làm ơn dừng xe ở khách sạn Thiên Triều phía trước. Cảm ơn."
Tài xế có chút bối rối nhìn Natsu, dù sao hắn cũng là người của ông chủ, chỉ nghe lệnh ông chủ cũng là đương nhiên. Tuy nhiên, Natsu lại không hề để ý đến hắn mà chỉ nhìn chằm chằm vào Lucy đang ngắm phong cảnh ngoài cửa xe, khuôn mặt miễn bàn có bao nhiêu khó coi. Bé con này không muốn ở chung với anh sao, chẳng lẽ là do vụ Yumi làm ầm ĩ lúc sáng? Bấy giờ, Natsu mới nhớ ra mình vẫn chưa giải thích rõ ràng với Lucy về thân phận của cô ta. Anh vội vàng nói:
"Đó là mẹ kế của tôi."
Natsu đột nhiên bỏ ra một câu thành công thu hút sự chú ý của Lucy. Cô khó hiểu quan sát gương mặt lạnh nhạt của anh, tò mò hỏi:
"Ai cơ?"
"Buổi sáng..."
Nếu Lucy chú ý kĩ thì có thể thấy rõ hai vành tai của Natsu đang đỏ lên vì xấu hổ. Quả thực đây là lần đầu tiên anh chủ động giải thích một việc gì đó, ngay cả tài xế cũng sắp trừng rớt hai mắt vì không thể tin luôn rồi. Hắn vừa nghe được cái gì chứ, ông chủ cao cao tại thượng bá đạo chuyên quyền lại ấp úng giải thích với một cô bé 16 tuổi, hơn nữa còn có vẻ khép nép như vậy. Ông trời ơi, hắn đang mơ sao???
Mặc dù Natsu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tu-than-khuynh-thanh-cua-tong-tai-hac-dao/1112245/chuong-24.html