“Xin chào, tôi là Kyoka, viện trưởng cô nhi viện. Xin hỏi, vị phu nhân này, bà cần gì?”
Dimaria cùng Lucy lúc này đã được mời vào phòng khách của cô nhi viện. Đối diện hai cô cháu là một phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, một thân váy công sở màu kem, mái tóc nhuộm nâu xỏa tự nhiên, vẻ mặt vô cùng thân thiện và dịu dàng. Dimaria đẩy Lucy lên phía trước, hắng giọng nói:
“Đây là cháu gái tôi, Lucy Heartfilia. Một tháng trước, ba mẹ nó không may gặp tai nạn qua đời, gia đình tôi lại không đủ khả năng nuôi nó, nên muốn gửi tạm vào cô nhi viện một thời gian. Nếu sau này cuộc sống khá giả hơn, tôi sẽ đón nó về.”
Lucy bị cái nhìn của Kyoka làm cho run rẩy. Đó là cái nhìn của một con buôn đánh giá hàng hóa ngụy trang dưới vỏ bọc trìu mến ân cần.
“Cô bé đáng thương. Nếu gia đình của phu nhân đã khó khăn như vậy, cô nhi viện chúng tôi sẽ chăm sóc cho nó.”
Từ “khó khăn” hơi kéo dài, mắt Kyoka lóe lên tia trào phúng khi liếc nhìn bộ váy Chanel đỏ rực trên người Dimaria. Có tiền mua trang phục hàng hiệu trị giá mấy trăm vạn lại không có tiền nuôi cháu. Thật là nực cười làm sao.
Dimaria phát hiện ra tầm mắt của Kyoka liền chột dạ một chút, vội vàng muốn rời khỏi. Lucy níu chặt lấy chân bà ta, nước mắt lần nữa trào ra.
“Cô ơi, dẫn con về với, con không muốn ở đây, không mưốn ở đây, hu hu,…”
Trẻ em thường rất nhạy cảm với người tốt kẻ xấu, giống như Lucy nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tu-than-khuynh-thanh-cua-tong-tai-hac-dao/1112224/chuong-3.html