Trình An Nhã mỉm cười, ôm công văn đi vào phòng chủ tịch.
Diệp tam thiếu không biết đang nghĩ gì mà ngồi trầm ngâm, vấn đề gì hếtsức nghiêm túc, Trình An Nhã thầm nghĩ có nên đưa công văn cho anh kýkhông đây?
Anh đang mơ màng, không phải là một ấn tượng tốt, dùsao cũng là một kẻ điên cuồng công việc, phải đem toàn tâm toàn ý dốcsức vào trong công việc mới bình thường, hơn nữa Diệp tam thiếu mải suynghĩ điều gì chắc chắn không phải việc tốt.
Cô suy nghĩ xem mình có nên tìm một lý do để chuồn đi không.
Đúng vào lúc cô đang nghĩ ngợi vẩn vơ như vậy, Diệp tam thiếu đột nhiênngước mắt lên, ánh mắt sâu thẳm rơi trên mặt cô, thoáng một nụ cười,Trình An Nhã đột nhiên cảm thấy nhiệt độ văn phòng giảm đi không ít.
“Trình An Nhã, hôm nay là sinh nhật em à?” Diệp tam thiếu dựa vào ghế da, ungdung quay một vòng, chiếc bút trong tay xoay tít, cười mà như không hỏi: “Tại sao không nói cho anh biết?”
Nụ cười này của Diệp tam thiếu, rất yêu nghiệt.
Cô vốn rất mê trai đẹp, rất khó chống lại nụ cười cuốn hút như vậy củaanh, chỉ cảm thấy trái tim như điện giật, cả xương sống đều tê liệt, lại nổi bệnh mê trai rồi.
Không biết có thật là trong mắt người tình có Tây Thi không? Tại sao cô nhìn Diệp tam thiếu càng ngày càng Tây Thi cơ chứ?
Triệt để sa ngã rồi.
“Trình An Nhã, ngắm đủ chưa? Tôn dung của bản thiếu gia cũng có thể lọt vàomắt xanh của em sao?” Diệp tam thiếu khóe môi càng lúc càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-trieu-do-mua-mot-tang-mot/128264/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.