Tôi vừa bò vừa lănxuống chỗ Bí Đỏ. Tôi thấy cô ấy đụng phải một thân cây to rồi ngừng lại. Tôi lớn tiếng kêu cô ấy, cả rừng núi chỉ có tiếng nói của tôi không hềcó tiếng trả lời của Bí Đỏ.
Cuối cùng tôi cũng đến gần Bí Đỏ, cô ấy không nhúc nhích nằm im trên đất, bắp chân rỉ máu nhuộm đỏ cả quần,quần áo dính bụi đất và rách nát. Tôi òa khóc, lay lay tay Bí Đỏ, kêuto: “Bí Đỏ, cậu làm sao vậy? Cậu đừng làm tớ sợ, Bí Đỏ, Bí Đỏ?”
Bí Đỏ vẫn không nhúc nhích. Tôi chỉ có một mình mà ở đây lại là rừng sâu,không một bóng người, điện thoại cũng ném trong túi xách. Không thể nhờai giúp, phải làm thế nào đây?
“Bí Đỏ, tớ xin cậu, mau tỉnh lạiđi, cậu đừng làm tớ sợ.” Tôi lay tay Bí Đỏ, vỗ vỗ mặt cô ấy nhưng vẫnkhông có động tĩnh gì. Tôi kéo tay cô ấy, chuẩn bị cõng cô ấy xuống núi.
Ai ngờ đúng lúc đó, cô ấy liền bật cười.
“Bí Đỏ chết tiệt, cậu dám gạt tớ!” Tôi ném Bí Đỏ xuống đất, đánh một cú vào đùi cô ấy.
“A!” Bí Đỏ hét thảm một tiếng.
“Sao vậy?” Tôi khẩn trương nhìn Bí Đỏ.
Bí Đỏ vừa cười vừa nói: “Chị đây không có dễ ngủm thế đâu. Nhìn cậu lo sợ chưa kìa.”
“Bắp chân của cậu đang chảy máu.” Tôi cố gắng kéo ống quần của Bí Đỏ lên.
“Ai da.” Lần này Bí Đỏ đau thật, tôi kéo ống quần của cô ấy lên, bắp châncủa cô ấy sưng lên, chắc là bị vật nhọn đâm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tre-xa-hoi-den/1944718/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.