Sau khi Lãnh Thanh Hoa đi công tác về thì đến lượt tôi đi. Lần này tôi sẽ đi cùng với giám đốc Đặng tới Thâm Quyến.
Giám đốc Đặng nói sau khi làm xong việc trong công ty, ông ấy sẽ tham giadiễn đàn XX kinh tế Cao Phong, kêu tôi ở lại Thâm Quyến một ngày đợi ông ấy, sau đó về chung.
Một ngày, quá quý báu rồi.
“A San, ở Quảng Đông có món ăn, nước uống nào ngon, nói chị nghe đi.” Tôi ngồi trên ghế sa lon gọi A San ra ngoài.
A San vừa nghe đến hai chữ “Quảng Đông” thì vội vàng từ trong phòng bò ra ngoài, đặt mông ngồi xuống bên cạnh tôi, nói: “Ăn ngon có hương tiêu,cam giá, cây vải, dứa tứ đại tên quả, uống ngon có Hồng Trà, trà lạnh. . . . . .”
Không hổ là người đẹp phóng khoáng lạc quan, nói ratoàn là đặc sản làm đẹp da. Tôi cắt ngang lời nói của cô ấy: “Mấy cáinày ngoài đường có đầy, nói cái khác đi.”
A San suy nghĩ mộtchút, mới nói: “Phật sơn ghim vó, bánh nướng tây tiều, thịt viên, triệukhánh khỏa chưng, bánh đậu Triều châu.
Bánh Trạm Giang uy hóa, a, còn gọi là bánh phu cao, bánh duy phu, bánh Phật sơn manh công, ĐôngHoàn tịch tràng, đại bộ kinh phấn cao, cũng gọi là Tiên Nhân cao…”
A San nói một hơi làm tôi chảy nước miếng, cuối cùng A San hỏi tôi: “Chị đi Quảng Đông hả?”
“Thâm Quyến.”
“Vậy coi như em chưa nói gì hết.” A San đột nhiên hờn dỗi.
“Sao vậy?” Tôi không hiểu cô ấy giận dỗi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tre-xa-hoi-den/1944681/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.