Ở bên kia của địa cầu, mặt trời vừa mới nhô lên khỏi đường chân trời, bên trong không gian tĩnh mịch, tiếng bước chân náo loạn đã quấy rầy đến sự yên tĩnh của buổi sớm.
"Lão gia, có tin tức truyền đến..."
Người tới cung kính đứng trước cửa phòng, chờ đợi lệnh của người bên trong, không lâu sau, trong phòng đáp lại một tiếng.
"Thiếu gia bị thương, là vì bảo vệ Tần Mặc..."
Bên trong căn phòng mờ tối, ông cụ kéo rèm cửa sổ ra hai bên, ánh mặt trời lập tức chiếu vào phòng, ông cụ kia gần 60 tuổi, ánh sáng màu vàng xẹt qua tròng mắt, giống như thanh kiếm sắc bén lấy ra khỏi vỏ bao.
Đôi mắt kia đã trải qua thời gian tôi luyện, vô cùng sắc bén, nếp nhăn trên mặt giống như dùng dao khắc lên, mỗi một vết đều nói rõ ông đã trải qua cuộc sống tàn khốc cỡ nào.
Ông xoay người, ánh mắt dừng ở tờ giấy trên tay người đàn ông, người đàn ông lập tức giao tờ giấy đến tay ông.
Ông cụ không nói cười tùy tiện, ánh sáng phản chiếu mơ hồ không thấy rõ vẻ mặt của ông, "Đưa thiếu gia về, trông nom thật kỹ."
Đem tờ giấy đặt lên bàn, trên mặt ông cụ không tỏ thái độ gì nhiều, giống như người bị thương không phải con trai của ông ta, mà là một người xa lạ bình thường .
Cả đêm mệt mỏi, sau khi bác sĩ báo Lam Vụ Vũ đã thoát khỏi nguy hiểm, cuối cùng Tần Mặc và Phong Thần cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chuyện vẫn chưa hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tre-xa-hoi-den-2/2348478/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.