Quả thật là sau ngày hôm đó, Diệu Nhi hoàn toàn không thấy Hạ Phong Thần.
Không thấy anh tới đưa đón cô đi học.
Không thấy anh đứng dưới mưa cầm ô đón cô đi học thêm về tới tận cửa nhà!
Không còn thấy anh sáng nào cũng tới gõ cửa nhà đưa đồ ăn sáng cho cô nữa.
Có phải là... bản thân cô rất ích kỉ hả?
Lucas Diệu Nhi cô thừa nhận cô vẫn là rất còn yêu anh. Nhưng nếu ai kề cạnh cô sẽ biết, cô thuộc dạng yếu đuối lắm.
Mà thường là những người thuộc tuýp người yếu đuối sau khi có một chuyện gì đó xảy ra với họ.. Mà vấn đề đó cho đến sau này vẫn là một nổi ám ảnh họ thì tự khắc họ sẽ cảm thấy bản thân là vô dụng, chỉ muốn rời xa chốn xa hoa.
Trong trường hợp này cũng vậy, Lucas Diệu Nhi mặc dù còn thương còn yêu!
Nhưng quá khứ chuyện anh nạt nộ rồi đẩy cô té, nó như một nỗi ám ảnh vậy..
Nói ngắn gọn dễ hiểu nhất, thí việc đó có thể được coi là ám ảnh cưỡng chế..
Vỏ bọc mà họ tạo ra cũng chỉ là để bản thân mình được an toàn mà thôi! Thật sự nghe rất giả dối nhỉ? Vì hầu hết hệt như vậy, vết thương lòng quá lớn, đến nỗi bản thân chỉ muốn chết quách đi!
Chiều hôm nay lại mưa, bầu trời xanh thường ngày nay lại được bao phủ hết lại bởi một màu xám đen. Sấm sét vẫn cứ giáng xuống, Diệu Nhi ôm lấy chân.
Cô ngồi trên giường mà khóc thút thít.
Cô sợ hãi vì mình không còn ai ở bên...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-toi-sung-ninh-em-ca-doi/1514624/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.