Sau đó Hoành gia cũng đã mời ba người ở lại dùng cơm, hiển nhiên Thịnh Ngọc Phú cũng không từ chối.
Trong suốt bữa cơm thì cô chú ý đến Hoành Thừa Trạch và Hoành Gia Yến, tuy rằng hai người không nói gì quá đáng, nhưng từ khi cô tới đây cho đến bây giờ thì họ vẫn chưa gọi Liễu Linh Hoan một tiếng “dì”, nếu như không gọi thẳng tên thì cũng chỉ nói chuyện trống không.
Nhưng có lẽ Liễu Linh Hoan đã quen rồi nên cũng chẳng để ý tới nữa.
Bữa ăn kết thúc cũng là lúc Hoành Thừa Trạch rời đi, Hoành Gia Yến thì chỉ lấy một ít sách rồi đi bên ngoài vườn, lúc này Hoành Tắc An nhìn theo mà chỉ biết lắc, rồi lại nhìn Thịnh Ngọc Phú, nói:
- Tiên sinh đừng chấp nhặt tụi nó, từ sau khi vợ trước của tôi qua đời thì hai đứa nó đã như vậy rồi.
- Vẫn còn ở độ tuổi nổi loại mà, không sao.
Lúc này Hoành Cảnh Thần lại kéo kéo tay của cô, ý là muốn đi ra ngoài chơi, hiển nhiên Thịnh Nhược Yêu cũng không từ chối.
Cùng Hoành Cảnh Thần và Tư Đình Thịnh đi ra bên ngoài, vừa hay lại bắt gặp Hoành Gia Yến, cô ấy đang cầm lấy thứ gì đó, nếu như cô đoán không nhầm thì là di ảnh của mẹ ruột thì phải.
Đi đến gần hơn một chút, họ nghe thấy Hoành Gia Yến đang nói:
- Mẹ… Bây giờ con phải làm sao đây? Cái đứa con của tiểu tam kia không chết, con thật sự không thích nhìn thấy nó chút nào. Tại sao Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-thien-tai-rat-thich-dien/3487678/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.