Lúc này Thịnh Nhược Yêu đã cảm nhận được một ánh nhìn chết chóc đang nhìn thẳng vào cô, không cần nói cũng biết ánh mắt đáng sợ đó xuất phát từ đâu rồi.
Bây giờ cô thật sự là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không hết tội, vốn dĩ sống lại thêm một lần cô chỉ muốn mặc kệ sự đời thôi mà, nhưng ý của cô không đồng nghĩa với việc tèo sớm, dù sao thì cô cũng giàu có, xinh đẹp như thế, nếu chết sớm thì không phải quá lãng phí à?
Khoan đã... Nếu như bây giờ tình tiết nội dung đã tan nát hết rồi, vậy cô cũng đâu cần phải tuân theo cốt truyện đúng không? Nói sao thì mệnh của cô cho dù có gặp nam chính hay không gặp cũng sẽ chết sớm, nếu như ôm thật cái đùi của nam chính chẳng phải sẽ không cần chết à?
Nghĩ tới nghĩ lui, thì đây là nam chính tự tới tìm cô, cầu xin cô ôm đùi anh, chứ cô đâu có bám dính lấy để cầu xin van nài, nếu đã như thế... Cô phải ôm thật chặt cái đùi nam chính này rồi!
Cơ mà... Lúc này Thịnh Nhược Yêu có liếc qua Lâm Học Tường một chút, nhưng mà bias của cô, chồng yêu của cô là nam phụ Lâm Học Tường cơ, không phải nam chính mặt lạnh này... Nhưng nếu cô nhảy qua đùi của nam phụ nhiều khi còn chết thảm hơn trước nữa, thôi thì để bảo vệ cái mạng nhỏ này... Chồng yêu à, dù em rất thích anh nhưng em rất tiếc, vĩnh biệt nam phụ của lòng em, em phải ôm đùi nam chính đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-thien-tai-rat-thich-dien/3487658/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.