Giang Ly đứng bên cạnh tôi, đỡ lấy vai tôi giúp tôi đứng thẳng, vừa sửa cho thẳng vừa nói: “Trọng tâm của cô phải hướng về phía trước, đừng có lúc nào cũng ngả về phía sau, dùng đại não mà khống chế động tác của cô… Này, cô có biết cái gì là trọng tâm không hả. Nghiêng về phía trước, đúng rồi, thân thể không cần cứng ngắc như vậy, cô sợ lắm sao …”
Tôi có thể khẳng định là tôi hoàn toàn làm theo lời của Giang Ly, nhưng mà hắn luôn làm ra vẻ không hài lòng. Tôi cáu, hung hăng trừng hắn.
Giang Ly bất đắc dĩ lắc đầu, hắn thả tôi ra, di động thân thể □, đứng ở bên phải phía trước tôi. Tiếp theo, hắn giơ một tay lên duỗi ra trước mặt tôi, vừa vặn đúng vào vị trí tôi với không tới. Sau đó hắn nói: “Đi như vậy, tôi đi phía trước, cô đi đằng sau, nghĩ cách bắt được tay của tôi.”
Tôi chuyển động một chút, thân thể nghiêng nghiêng về phía trước, sau đó từ sườn dốc phủ tuyết trượt xuống dưới.
Giang Ly cũng trượt cùng một lúc với tôi, hắn liên tục giơ tay ra, tôi vươn tay muốn bắt lấy tay của hắn, lại luôn thiếu một chút bị vuột mất. Tôi nhớ lại trước kia có nghe qua một mẩu truyện cười, kể rằng nếu buộc trước mặt con lừa một cây củ cải, con lừa kia vì muốn ăn cây củ cải kia mà sẽ đi thẳng về phía trước… Tôi cảm thấy tôi bây giờ chẳng khác nào con lừa ấy cả…
Nhưng mà cách này của Giang Ly thật đúng là hữu hiệu, trượt một lúc tôi liền phát hiện, loại tư thế này tuy có hơi quái dị, chẳng qua tôi thật sự càng trượt càng ổn, quả nhiên Giang Ly cũng có lúc có thể tin tưởng được.
Bởi vì tôi quá mức đắc ý, không để ý đến sự khác lạ dưới chân, thế nên không ngờ dẫm hụt một cái. Dưới tình huống bình thường, người bình thường đột nhiên gặp phải chuyện bất thình lình thân thể luôn phản ứng nhanh hơn với đại não, thế nên lúc này tôi cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra, liền theo phản xạ có điều kiện ngửa ra phía sau, có thể tượng tượng được tình huống tiếp theo…
Có điều Giang Ly phản ứng cũng rất nhanh, hắn vừa thấy tình huống không ổn, ván trượt dưới chân lập tức xoay ngang, nhanh chóng dừng lại, lúc này bởi vì quán tính nên tôi vẫn cứ tiến về phía trước, vừa sắp vượt qua Giang Ly, lại bị hắn chặn lấy giữa eo ôm lấy, tôi khua khua cánh tay về phía sau. Bởi vì trên tuyết quá trơn, Giang Ly không đứng vững một chút, bị tôi đè nặng cũng ngã về phía sau luôn…
Lúc tôi ngã xuống mặt đất xong cảm thấy dưới thân mềm mềm, cũng không thấy đau tí nào, thế nên lương tâm xuất hiện. Tôi cố hết sức từ trên người Giang Ly đứng dậy, ngồi chồm hỗm bên cạnh hắn, lay lay hắn, lo lắng hỏi: “Giang Ly, anh không phải ngã hỏng rồi đấy chứ?”
Giang Ly mở to mắt, lông mi nhấp nháy nhấp nháy, tôi cảm thấy hôm nay mình kì quái ghê gớm, tại sao cứ luôn chú ý đến lông mi của hắn… Đúng rồi, nhất định là do lông mi của Giang Ly dài hơn so với tôi, tôi ghen tị….
Giang Ly chớp chớp mắt, nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích. Tôi cho là hắn ngã hỏng rồi, cúi người lại đẩy đẩy hắn, cau mày hỏi: “Giang Ly này, anh có phải ngã hỏng đầu rồi không?”
Giang Ly cong khóe miệng lên, cười cười đáp: “Tôi không có ngã hỏng… Nhưng mà, có khả năng bị đè hỏng.”
Một câu nói ra, tôi càng thêm xấu hổ. Tuy tôi vẫn cảm thấy thằng nhóc này dạy không được tốt cho lắm, chẳng qua đối với sự cố này, tôi vẫn phải chịu trách nhiệm chủ yếu. Vì vậy, mặt của tôi hồng lên, nhìn Giang Ly nói: “Cái kia… Thực xin lỗi nha…” Tuy rằng hôm nay tôi là chủ nô, nhưng mà cũng là một chủ nô biết lý lẽ, một chủ nô dân chủ.
Giang Ly lại nói: “Cô xoa xoa cho tôi, tôi sẽ không trách cô.”
Khốn, tôi nhẫn! Tôi chịu đựng nỗi xúc động muốn uýnh cho hắn một trận, dịu dàng vỗ vỗ vai hắn, cười nói: “Đau ở đâu hả? Để bản chủ nhân xoa xoa cho anh.”
Giang Ly đại gia vẫn ung dung như thường nằm trên mặt đất, híp mắt nói: “Ở đâu cũng đau, cô xoa thế nào cũng được.”
Tôi đột nhiên nhận ra thằng nhóc này thuần túy là đang nói đùa, thế nên tôi triệt để nổi giận, bổ nhào lên người hắn bóp cổ hắn: “Anh làm phản, mau đứng lên cho tôi!”
Giang Ly không tình không nguyện đứng lên, tư thế vẫn là suất vô địch, (tôi cự tuyệt thừa nhận = =),sau đó hắn lôi tôi đang cật lực ngồi trên mặt đất kêu hừ hừ nâng dậy, giúp tôi phủi tuyết trên người. Hắn nhìn tôi, muốn nói rồi lại thôi trong chốc lát, rốt cuộc giống như nổi lên dũng khí nói: “Quan Tiểu Yến, tôi vẫn cảm thấy cô thật ngốc.”
Tôi: “…”
Tôi thật sự là không còn lời nào hỏi trời cao, chỉ có nước mắt tuôn thành dòng. Trước tiên đừng nói tôi đến cùng có phải ngốc hay không, cho dù tôi có ngốc anh cũng đâu cần phải nói trực tiếp như vậy chứ? Lời nói của Giang Ly thương tổn lòng tự ái của tôi, khơi dậy lên ngọn lửa giận của tôi, vì thế, tôi cười lạnh nói: “Nói thật đi xem nào, tôi cảm thấy cách dạy của anh cũng đâu có gì đặc biệt chứ. Tôi bảo này Giang Ly, anh rốt cuộc có biết trượt tuyết hay không hả? Còn trượt ván một? Tôi đây một học trò đầy thiên phú như thế này mà bị anh dạy thành như vậy, quả thực là làm đệ tử nhầm người!”
Giang Ly rất có phong thái của bậc cao thủ ngẩng đầu lên nhìn trời, trong mắt lướt qua một tia cô đơn lạnh lẽo thuộc về cao thủ. Sau đó hắn mặt không biểu cảm nói: “Chúng ta đi đường trượt hình chữ U đi.”
* u 型池: Bợn nào thích chi tiết có thể search google để xem hình
Đầu tôi đính một dấu chấm hỏi to oành ngơ ngơ hỏi: “Đường trượt hình chữ U là cái gì?”
Giang Ly liếc mắt nhìn quét qua tôi một cái, ánh mắt kia, giống như tôi chính là một đứa ngớ ngẩn vậy.
Tôi lại bi phẫn, vì sao người ta làm nô lệ cũng có thể kiêu ngạo được như thế a a a a a a…(tiếng vang)…
Đến lúc tôi nhìn đến cái thứ vĩ đại giống như cái ống cống dốc ngược kia, tôi cuối cùng cũng biết đường trượt hình chữ U nó là cái gì. Nói trắng ra là, đường trượt hình chữ U chính là một cái đường trượt có hình chữ U ( cái này không phải nói thừa sao = = ).Nó như một cái ống nước khổng lồ được bổ đôi ra, nghiêng nghiêng dựa vào bên sườn núi, mà cụ thể tác dụng của nó với đường trượt tuyết bình thường có gì khác nhau, tôi tạm thời chưa có nhìn ra, mọi người có thể đi hỏi baidu đại thẩm một chút, bà ấy cái gì cũng biết.
Tôi tương đối tò mò chính là, vì sao khu đường trượt hình chữ U này lại không có động như khu trượt bình thường, chẳng lẽ thứ này chơi không hay sao? Về sau tôi mới biết được, có vẻ như đường trượt hình chữ U ở trong nước hơi hiếm thấy, chơi cũng tương đối nguy hiểm, hơn nữa giá vào rất đắt, quan trọng hơn là, thứ này chỉ dành cho hội viên cao cấp của khu trượt tuyết mà thôi… Nói tóm lại là, đường trượt này, rất là hạn chế.
Tôi đứng ở phía cuối của đường trượt, cách đường trượt nửa vòng tròn một đoạn, ngẩng đầu nhìn qua Giang Ly đang đứng ở điểm xuất phát cách đó hơn mười mét. Bởi vì chúng tôi đã cách nhau khá xa, lúc này Giang Ly trong mắt tôi đã là một điểm nho nhỏ, thoạt nhìn ngược lại rất thú vị.
Giang Ly điều chỉnh xong, trượt vào đường thi đấu.
Sau đó tôi liền phát hiện chỗ hay của cái đường trượt hình chữ U này rồi.
Cái đường trượt hình chữ U này hay ở chỗ —— khoe khoang!
Chỉ thấy Giang Ly nhanh chóng trượt vào trong lòng máng, theo thành của đường trượt leo lên, cuối cùng lao ra khỏi thành máng, ngừng ở giữa không trung, Hắn rất bảnh bảo một tay giữ lấy cạnh của ván trượt, một tay giữ thăng bằng ở trên không, sau đó thẳng lưng ở giữa không trung trưng ra một tư thế cực kỳ phong cách, cái này làm cho tôi nhớ lại mấy cao thủ ván trượt từng xem trong TV… Tuy tôi rất muốn cự tuyệt thừa nhận, nhưng tôi không thể không thừa nhận, tư thế này của hắn, rất đẹp trai.
Giang Ly giữ tư thế đó trong không trung một lúc rồi hạ xuống, sau đó một lần nữa đáp xuống đường trượt, tiếp tục lặp lại thêm quá trình lên cao, tiếp theo lại ở một thành máng khác bay lên giữa không trung. Hắn lần này vẫn thoáng cái bắt lấy tấm ván, nhưng là tư thế đã đổi, chẳng qua dù nhìn lần thứ hai, ánh mắt của tôi vẫn cứ thẳng tắp.
Giang Ly lại rơi xuống đường trượt, một lần nữa bay lên không trung. Tôi tưởng rằng hắn sẽ cầm lấy cái ván, trưng ra một cái tư thế khốc khốc nào đó như cũ, không ngờ sau khi hắn lao khỏi thành máng xong, đột nhiên dùng xung lực, cả người lộn vòng…. Đúng vậy, tôi không có nhìn lầm, tôi cũng không có viết nhầm, là xoay người, dùng trục dọc của thân thể làm trung tâm, nhanh chóng lộn một vòng, hoặc là hai vòng, có lẽ là một vòng rưỡi… Tôi không thấy rõ hắn rốt cuộc xoay bao nhiêu vòng, bởi vì hắn xoay quá nhanh. Tôi trừng to mắt nhìn hắn, nheo mắt lại để có thể nhìn rõ động tác của hắn, nhưng là phí công. Tuy hắn cách tôi ngày càng gần, đáng tiếc, hắn trượt nhanh quá, tôi nhìn mà hoa cả mắt. Vì vậy tôi không thể không thừa nhận, Giang Ly thằng nhóc này, có vẻ như quả thật có chút tài năng, không, giống như không chỉ dừng lại ở một chút…
Giang Ly lại lần nữa đáp xuống, lên cao, vẫn là xoay người, chẳng qua lần này so với lần trước xoay có một vòng hoặc là một vòng rưỡi, mắt tôi trừng đến mỏi, nhưng mà nhưng mà vẫn không theo kịp động tác của hắn. Giang Ly anh ấy, chính là lực cùng mỹ kết hợp nhà, lực cùng mỹ!
Giang Ly cách tôi ngày càng gần, mắt thấy đã đến khúc cong cuối cùng, tôi cho là hắn sẽ xoay người theo chiều dọc như trước, không ngờ rằng sau khi hắn bay lên không trung xong, đột nhiên chẳng khác nào con nhím, cuộn mình lại, sau đó lấy trục ngang của cơ thể làm trung tâm, nhanh chóng xoay một cái….
Giang Ly như một chiếc máy bay chiến đấu tinh xảo bay lượn trên không trung, tôi giương mắt nhìn hắn, kích động không nói ra lời. Đẹp trai, quá đẹp trai, đẹp trai quá đi!
Tôi vẫn cho rằng Giang Ly là kiểu người trầm ồn mà hướng nội, người như vậy đều rất lý trí mà lạnh nhạt, nhưng mà hôm nay vận động cực hạn như vậy, là thuộc về loại người kích tình bắn ra bốn phía phô trương không thèm che dấu mới đúng, không ngờ tới đúng là không ngờ tới mà, chơi vận động cực hạn còn có thể chơi đến cảnh giới như vậy, hơn nữa tôi nhìn hắn bình tĩnh biến hóa các loại động tác đa dạng ở trên không trung, có thể cảm thấy được hắn phảng phất như có khả năng khống chế lại hết thảy.
Thế nên tôi không khỏi cảm thán, trong lòng Giang Ly, kỳ thật cũng có một ngọn lửa giống như kích tình thì phải? Chỉ có điều loại kích tình này là trạng thái ngầm, chỉ có trong trường hợp kích thích, mới phóng thích ra.
Giang Ly trượt đến trước mặt tôi, tôi vẫn còn ở trong một loại trạng thái quá khiếp sợ mà không thể hồi hồn. Giang Ly giơ tay lên khua khua trước mặt tôi, tôi không để ý tới hắn. Sau đó hắn lại dùng hai tay nâng lấy đầu tôi lắc trái lắc phải… Thế nên tôi cuối cùng cũng hồi hồn trở lại.
Tôi kích động nhìn Giang Ly, nói chuyện cũng có chút lắp bắp: “Giang Ly anh anh anh anh anh quá đẹp trai! Anh phải dạy tôi dạy tôi….”
Trên mặt Giang Ly hiện lên vẻ đắc ý, nhưng mà hắn rất nhanh bình tĩnh trở lại, làm bộ làm tịch lắc đầu nói: “Không được, quá nguy hiểm.”
Tôi tiếp tục nói năng lộn xộn: “Không sao không sao, tôi không sợ nguy hiểm!”
Giang Ly thành khẩn nhìn tôi, nói: “Thật ra tôi cảm thấy cô học không nổi.”
Tôi: “….”
Tâm trạng tôi rất phức tạp. Một mặt là bởi vì phát hiện Giang Ly là nhân tài mà sùng bái hắn, một mặt khác tôi lại bị hắn làm cho tức giận. Nhưng mà tôi càng nghĩ, càng thấy lời của Giang Ly nói cũng có chút đạo lý, thứ này cũng đâu có dễ học như vậy, huống hồ từ trên chỗ cao như vậy trượt xuống, tôi thực sự có chút sợ. Thế nên tôi nghĩ thông suốt, cũng tuyệt vọng luôn. Tôi tuyệt vọng nắm lấy bả vai của Giang Ly dùng sức lắc lắc, vừa lắc vừa nói: “Vậy anh biểu diễn lại lẫn nữa cho tôi xem, nhanh!”
Giang Ly phát huy bản sắc nô lệ, ngoan ngoãn chạy tới điểm xuất phát.
Tuy đã xem qua một lần, nhưng mà sau khi Giang Ly lao xuống lần thứ hai xong, tôi vẫn kích động không thôi. Nhất là lúc thấy hắn xoay người kiểu con nhím kia ( cái đây không gọi là xoay người kiểu con nhím được không = = ) xong, tôi bởi vì nhất thời khó có thể kiềm chế, hô lớn về phía Giang Ly: “Giang Ly à, anh quá đẹp trai !!!”
Giang Ly lúc này cách tôi không xa, có lẽ nghe được lời của tôi, nhưng mà phản ứng của hắn lại làm cho tôi cả kinh một hồi.
Hằn từ không trung rớt xuống thành máng, cái mông chạm đất…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]