Chương trước
Chương sau
“Phương Tiểu Phỉ! Con cái nha đầu chết tiệt kia! Lại trèo tường! Lão nương nói với con bao nhiêu lần rồi đứng cho ra đứng mà ngồi cho ra ngồi cho ta, một ngày không đánh con con liền leo lên nóc nhà lật ngói à! Mau xuống dưới!”

“Ngao! Mẹ! Đừng đánh đừng đánh! Con liền xuống dưới……”

……

Âu Minh Hiên phụt cười lên tiếng, nói: “Cô nương này thực sự rất thú vị!”

Hạ Úc Huân trừng anh một cái, nói: “Tôi ha hả đát, rất thú vị cái đầu anh, chờ anh và Lãnh Tư Thần bị cô ấy phát hiện, đó mới thật sự thú vị!”

“Em có ý gì a? Cô nương này là ai a?” Âu Minh Hiên tò mò hỏi.

Hạ Úc Huân nhìn anh, lại nhìn Lãnh Tư Thần, ý vị thâm trường nói: “Cô nương này a, là fan CP của anh và Lãnh Tư Thần!”

“Phốc! Thật sự a ha ha ha ha trùng hợp như vậy, vậy nếu cô ấy biết chúng ta chính là người thật, cô ấy có phải phát điên luôn hay không a ha ha ha……” Âu Minh Hiên quanh năm trà trộn internet tất nhiên biết fan CP là có ý gì, ngay lập tức cười đến vẻ mặt nhộn nhạo không chút hình tượng.

Lãnh Tư Thần thấy hai người trò chuyện vui vẻ, lại hoàn toàn không hiểu, cuối cùng, bất động thanh sắc mà lấy điện thoại ra, lên Baidu một chút xem fan CP là có ý tứ gì.

Vì thế, mặt từ xanh biến thành đen.

Đêm nay, mặt anh thật giống hệt đèn kéo quân.

“Còn không phải sao!” Hạ Úc Huân nhìn hai người đàn ông, trịnh trọng cảnh cáo nói: “Cho nên, hai người các anh có thể cẩn thận một chút cho em không! Về sau tới bên này khiêm tốn hơn chút giùm! Tốt nhất là ít tới thôi! Gần đây đều bắt đầu có người quanh co lòng vòng mà hỏi em người đàn ông trong nhà là ai! Không biết còn tưởng rằng em và chị Mộng Oanh hồng hạnh xuất tường a!”

Âu Minh Hiên tròng mắt xoay chuyển, ngay lập tức biên kịch giúp cô, nói: “Vậy có cái gì khó nói, liền nói là ông xã bọn em về! Liền nói ông xã hai người các em vốn dĩ cũng là làm trong thung lũng Wali, hàng năm làm công bên ngoài, hiện tại phát đạt, nhưng vẫn không vứt bỏ người vợ tào khang! Muốn cùng bọn em sống cuộc sống hạnh phúc!”

“Anh mới là cám bã!”

……

Mấy người ăn uống no say, lại vây xem một vòng lửa trại, cuối cùng lúc này mới kết thúc.

“Ngày mai thật sự không tiếp tục chơi nữa sao?” Âu Minh Hiên mặt đẩy vẻ chơi chưa đã thèm.

“Chơi chơi chơi! Chỉ biết chơi! Con gái bảo bối của anh còn phải làm bài tập nữa kìa?” Hạ Úc Huân tức giận nói.

“Đúng vậy ba ba, con phải làm bài tập! Lần sau con sẽ cùng ba chơi được không?” Tiểu nha đầu ngoan ngoãn nói.

“Được được được, bảo bối thật tốt quá!”

“Tương Nhu, lúc mọi người lái xe chạy chậm một chút.”

“Uhm, không có việc gì, chú không uống rượu.”

“Yên tâm yên tâm, chú không lái xe lại đây, cùng đi xe với Lãnh Tư Thần.” Âu Minh Hiên hoàn toàn không đem mình xem như người ngoài mà chui vào trong xe Lãnh Tư Thần

Hai đứa nhỏ đứng ở cửa vẫy vẫy tay, thẳng đến khi thấy xe hai người xe đi xa mới trở về.

-

Sau khi hai đứa nhỏ ngủ, Hạ Úc Huân cùng Tần Mộng Oanh thảo luận một chút về chuyện chuyển trường cho bọn trẻ.

“Chuyện ầm ĩ lớn như vậy, nhìn có vẻ không chuyển không được. Hơn nữa cô giáo kia xác thật rất có vấn đề, chị Mộng Oanh chị nghĩ thế nào?”

“Kỳ thật trước đó chị cũng từng suy xét chuyển tới một trường học tốt hơn cho hai đứa bé, nhưng bởi vì các phương diện nguyên nhân vẫn luôn kéo dài tới bây giờ, nếu Lãnh Tư Thần đã sắp xếp trường học, chị yên tâm rồi.”

Học phí có thể là đắt, nhưng tích góp vẫn hoàn toàn có thể gánh được.

Hai người hàn huyên trong chốc lát, quyết định ngày mai cụ thể cùng Lãnh Tư Thần tìm hiểu một chút tình hình trường học, sau đó lại trưng cầu ý kiến bọn trẻ, nếu không thành vấn đề, vài ngày sau liền có thể trực tiếp mang bọn nhỏ trẻ chuyển đến trường mới.

Sau khi trò chuyện xong, Hạ Úc Huân xoay người trở lại phòng, phát hiện Tiểu Bạch ngồi ở trên giường chưa ngủ, nhìn dáng vẻ là đang đợi cô.

“Bảo bối, con sao còn chưa ngủ vậy?”

“Mẹ, con có chuyện muốn thương lượng với mẹ!”

“Làm sao vậy?” Hạ Úc Huân đi đến mép giường ngồi xuống.

“Con vừa rồi nghe mẹ và dì Nguyệt nói, hai người có phải chuẩn bị chuyển trường cho con và Niếp Niếp không?” Tiểu Bạch hỏi.

“Đúng vậy! A, con không muốn chuyển trường sao?”

“Không phải, chỉ là, con có thể nào để qua một thời gian nữa rồi chuyển không?” Tiểu Bạch thỉnh cầu nói.

“Vì cái gì?” Hạ Úc Huân khó hiểu.

“Bởi vì, mẹ, mẹ biết mà, con báo danh tham gia thi Olympic Toán, hiện tại còn là tổ trưởng tổ Olympic Toán, nếu con đi rồi……” Tiểu Bạch thần sắc khó xử.

“A! Thì ra là như vậy! Là mẹ suy xét không chu toàn! Mẹ đã biết, lát nữa mẹ sẽ cùng dì Nguyệt thương lượng lại!” Đối với thái độ tinh thần trách nhiệm một dạ đến già của bảo bối, Hạ Úc Huân cảm rất vui mừng.

“Được, cám ơn mẹ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.