Chương trước
Chương sau
Sáng sớm ngày hôm sau, Hạ Úc Huân nằm ở trên giường đang ngủ ngon lành, di động đầu giường đột nhiên làm cô chấn động.

Hả, giờ này ngoài trời còn chưa sáng, sớm như vậy ai đã gọi điện thoại cho cô?

Hạ Úc Huân mơ mơ màng màng mà đem điện thoại mò mẫm lấy lại, sau đó nhìn cũng chưa nhìn liền nghe máy: “Alo…… Ai vậy……”

“Là anh.”

Vừa nghe thấy cư nhiên là thanh âm Lãnh Tư Thần, Hạ Úc Huân trong nháy mắt thanh tỉnh, một cái giật mình ngồi dậy, để tránh ầm ĩ đến Tiểu Bạch, đi tới phòng khách mới tiếp tục nói chuyện: “Có chuyện gì sao?”

Ngữ khí gần như khẩn trương.

Thời gian này gọi điện thoại cho cô, khẳng định là chuyện rất nghiêm trọng.

“Anh mặc quần áo gì thì thích hợp?” Di động đầu kia, Lãnh Tư Thần hỏi.

“A?” Hạ Úc Huân cơ hồ cho rằng mình chưa tỉnh ngủ xuất hiện ảo giác.

“Hôm nay là ngày báo danh khai giảng của Tiểu Bạch, anh không có kinh nghiệm, không biết trường hợp như vậy nên mặc thế nào, đành phải gọi điện thoại hỏi em……” Lãnh Tư Thần nói.

“……” Hạ Úc Huân gãi gãi đầu ở phòng khách chuyển động một vòng, cực kỳ vô ngữ nói: “Anh…… Anh giờ này gọi điện thoại cho tôi chỉ vì cái này?”

“Sao?”

Tên kia cư nhiên còn một bộ ngữ khí đương nhiên……

Hạ Úc Huân quả thực bại bởi mạch não của anh, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ nói: “Không cần quá chính thức, tiểu học của nó mà thôi, anh phải như vậy sao? Lại không phải lễ tốt nghiệp đại học! Anh mặc tùy tiện là được!”

“Không thể tùy tiện.” Ngữ khí của Lãnh Tư Thần gần như nghiêm túc.

Hạ Úc Huân: “……”

Không có biện pháp, Hạ Úc Huân đành phải nhớ lại những người ba khác mặc thế nào, ngáp một cái, trả lời nói: “Kỳ thật trang phục trang trọng hay trang phục thoải mái đều có thể, rất nhiều người lớn đưa con đi học xong còn phải đi làm, ăn mặc đều là quần áo lao động, nhưng nếu là anh, tôi kiến nghị anh nên mặc thoải mái một chút, thân thiết một chút, anh mặc trang phục trang trọng, xem ra sẽ…… Quá…… Quá khoa trương……”

“Màu sắc, kiểu dáng, cụ thể một chút.” Lãnh Tư Thần tiếp tục nói.

Hạ Úc Huân sụp đổ, nói: “Làm ơn, quần áo ngày hôm sau tôi đi làm vẫn là anh chọn giúp tôi, anh cảm thấy tôi giống người biết chọn quần áo sao? Đều nói anh tùy tiện chọn anh lại không tin, tôi tuy rằng bảo anh tùy tiện mặc, nhưng tôi không phải tùy tiện nói a, dù sao anh cho dù khoác bao tải cũng khá xinh đẹp……”

“A……”

Nghe thanh âm cười khẽ khàn khàn gợi cảm bên kia di động cơ hồ ngứa đến nhân tâm, Hạ Úc Huân đang buồn ngủ mông lung cuối cùng phản ứng lại mình vừa nói gì, tức khắc xấu hổ đến cơ hồ muốn tìm cái hầm chui vào, vội vàng nói câu buồn ngủ liền đem điện thoại cúp, sau đó chạy vào phòng ngủ, một đầu chui vào chăn đấm đấm đầu mình.

Cùng lúc đó.

Trên giường lớn KINGSIZE trong một biệt thự nào đó, bạn học Lam Hạo Dương đang ngủ mơ mơ màng màng nhận được một cuộc điện thoại từ bạn tốt.

“Anh nói gì? Cùng anh đi mua quần áo? Lãnh Tư Thần anh có phải uống nhiều quá rồi không? Lại nói giờ hơn nửa đêm tôi đến chỗ nào cùng anh mua quần áo? Không phải hơn nửa đêm? Tôi xem…… Mẹ nó! Rạng sáng 5 giờ! Rạng sáng 5 giờ anh đánh thức tôi chỉ vì muốn tối cùng anh đi mua quần áo? Ách…… Được được được…… Tôi đi đi đi…… Tôi đi còn không được sao?”

Một cửa hàng vật phẩm trang sức phục sức nào đó.

Sau một cuộc điện thoại từ người tư vấn đến cửa hàng trưởng tất cả đều từ trong mơ ngủ dậy, trận địa sẵn sàng đón quân địch mà hầu hạ bạo quân nào đó trời còn chưa sáng đột nhiên muốn tới mua quần áo.

Trong cửa hàng, Lam Hạo Dương lại bắt đầu xù lông, nói: “Anh không tin vào ánh mắt tôi còn gọi tôi tới làm gì? Tôi nói anh hôm nay rốt cuộc là có hoạt động gì? Xem mắt? Hay là hẹn hò? Chẳng lẽ là muốn kết hôn?”

Lãnh Tư Thần: “Đưa con trai tôi đi báo danh.”

Lam Hạo Dương: “……”

Toàn bộ nhân viên cửa hàng: “……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.