Chương trước
Chương sau
“Em đi! Anh sao lại chạy đến nhà em làm gì? Em không phải nói chị Mộng Oanh không ở bên cạnh em sao?” Hạ Úc Huân sắp sửa suy sụp.

“Em nói vậy anh liền phải tin sao? Em còn chưa thoát khỏi hiềm nghi đâu! Đừng lảng sang chuyện khác nữa, anh hỏi em, em hiện tại có phải ở nhà Lãnh Tư Thần hay không?”

“Thì như thế nào?”

“Hạ Úc Huân em có phải điên rồi không? Anh phí sức chín trâu hai hổ mới giúp em liên hệ được luật sư ly hôn chuyên nghiệp nhất đến, đừng nói với anh em hiện tại muốn cùng anh ta gương vỡ lại lành?”

“Anh có thể đừng nói gió thì có mưa được không? Ai nói em muốn cùng anh ta gương vỡ lại lành? Em là đi xem Tiểu Bạch có tốt không thôi?” Hạ Úc Huân vô ngữ.

Âu Minh Hiên cười lạnh một tiếng: “Xem Tiểu Bạch cần phải ở đó suốt một buổi tối đều không trở lại như vậy sao? Tên khốn kia có phải nói với Tiểu Bạch không cho em rời đi hay không, để em ở lại chăm sóc con cho nên em liền ở lại?”

“Gần như là thế……” Hạ Úc Huân lẩm bẩm.

“Fuck! Anh liền biết! Đây là âm mưu của anh ta! Âm mưu em nhìn không ra sao? Hạ Úc Huân em có phải đồ ngốc không hả?

Em nếu tiếp tục ở đó nữa, bước tiếp theo anh ta tuyệt đối sẽ dùng mọi cách cám dỗ em.

Em nếu có tự tin đối với sự hỏi han ân cần ôn nhu săn sóc chỉ xem anh ta như cục đá, dùng khổ nhục kế với em có thể thờ ơ, anh ta cởi hết nằm trên giường em đều không phản ứng, vậy em cứ yên tâm lớn mật mà tiếp tục ở lại nơi đó đi! Anh tuyệt đối không ngăn cản em!” Âu Minh Hiên kích động nói.

Hạ Úc Huân: “……”

“Làm không được có phải hay không? Làm không được thì nhân lúc còn sớm lăn về đây cho lão tử! Chút đẳng cấp aasyu của em ở trước mặt anh ta quả thực không đủ nhìn! Anh đây là muốn nước ấm nấu ếch hiểu hay không? Tin tưởng anh, anh sẽ không lừa gạt em, cùng là đàn ông, trong lòng tên kia suy nghĩ cái gì, anh hiểu thấu hết!”

“Nhưng……”

“Anh biết em lo lắng cho Tiểu Bạch, tạm thời nhẫn nại một chút, nhanh chóng trở về cùng luật sư thương lượng phương án, em không phải có thể nhanh chóng đón Tiểu Bạch về đó sao!”

“Em đã biết, em lập tức liền trở về.”

“Được, em nhanh lên, anh liền sắp xếp cho em gặp mặt luật sư.”

Hạ Úc Huân vốn đang có chút do dự cùng luyến tiếc, một cuộc điện thoại của Âu Minh Hiên, cô lại lần nữa tàn nhẫn hạ quyết tâm.

Hạ Úc Huân tâm sự nặng nề mà về tới phòng khách, đầy mặt xin lỗi nói: “Tiểu Bạch, thực xin lỗi, mẹ có việc phải đi trước, lần sau lại qua thăm con.”

“Mẹ……” Đang ăn cơm Tiểu Bạch ngẩn ra, nước mắt như hạt châu trong nháy mắt nhịn không được lăn xuống.

Tim Hạ Úc Huân đều sắp nát, nhanh chóng đem cậu nhóc ôm vào trong ngực ôn nhu dỗ: “Bảo bối đừng khóc…… Con khóc, mẹ cũng muốn khóc……”

Lúc này đây, cậu nhóc lại không hiểu chuyện mà nhẫn nhịn, đại khái là mấy ngày qua trong lòng thật sự áp lực và bất an quá nhiều, chôn vào lòng Hạ Úc Huân thương tâm không thôi mà khóc rống lên, khóc đến thân mình run run lên.

Hạ Úc Huân vốn đang dỗ Tiểu Bạch, cuối cùng không nhịn được, cũng không ngừng rớt nước mắt.

Đối diện bàn ăn, khuôn mặt Lãnh Tư Thần căng thẳng, không cảm xúc mà ngồi ở chỗ kia.

Lúc Lương Khiêm lại đây nhìn thấy một hình ảnh như vậy, hai mẹ con ôm đầu khóc rống, BOSS hệt như đại ma vương vẻ mặt đáng sợ mà ngồi ở chỗ kia……

Vừa muốn rảo bước tiến lên một chân lại lui trở về, tình huống này, anh vẫn là lảng tránh vẫn hơn!

Tiễn Hạ Úc Huân đi, Tiểu Bạch cực kỳ bi thương không thèm liếc mắt nhìn Lãnh Tư Thần một cái, không rên một tiếng mà một mình lên lầu, đem mình nhốt trong phòng.

Ngồi lên giường nới còn lưu lại hơi thở của mẹ, câu nhóc lau nước mắt, trên mặt đã không còn vẻ bất lực cùng mềm yếu.

Hừ, Tương Nhu, chú cho rằng chỉ có chú mới biết dùng khổ nhục kế sao? Cậu đây là gậy ông đập lưng ông!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.