Chương trước
Chương sau
Sau khi nghe được tin tức Lãnh Tư Thần muốn kết hôn, Nam Cung Lâm lập tức từ Italy trở về.

Chuyện này có thể nói hoàn toàn ngoài dự liệu của ông, mấy tháng trước lúc bọn họ truyền ra tai tiếng ông vẫn không chú ý nhiều lắm, không thể tin nổi Lãnh Tư Thần lần này cư nhiên là chơi thật.

Cho nên, ông rốt cuộc nhịn không được về nước, bất quá ông là lặng lẽ trở về, chuẩn bị âm thầm theo dõi biến hóa này.

Ông thật sự muốn xem tên tiểu tử kia rốt cuộc là đang chơi cái trò gì.

Nếu thật sự từ bỏ tất nhiên là tốt nhất, như vậy ông không cần lén lút ngay cả con gái mình cũng không dám đi gặp, nếu cậu ta là dụ rắn ra khỏi hang, như vậy ông liền cần phải nhắc nhở Úc Huân một chút.

Cũng gấp gáp trở về, còn có Nam Cung Mặc đang du học ở Mỹ.

Lãnh Tư Thần muốn kết hôn, lại là người khác không phải Hạ Úc Huân, anh ta cuối cùng từ bỏ sao?

Chị ấy sống chết chưa biết, anh ta sao có thể cứ như vậy từ bỏ!

Hết thảy đều là do anh ta tạo thành, dựa vào cái gì anh ta có thể yên tâm thoải mái mà cưới cô gái khác, có được hạnh phúc?

Hôn tin của Lãnh Tư Thần không thể nghi ngờ dấy lên sóng to gió lớn.

Hôn lễ này rốt cuộc thực sự là chuyện lạ, hay là kinh thiên giả dối mà giới truyền thông giải trí nhàm chán làm ra?

Nếu là như thế này, vì cái gì Lãnh Tư Thần cùng Cung Hiền Anh không làm sáng tỏ?

Mọi thứu chỉ có thể chờ đến ngày hôn lễ mới có thể có được đáp án.

-

Trong một biệt thự vùng ngoại ô nào đó.

Âu Minh Hiên đọc báo xem TV, vẻ mặt trào phúng,nói: “Úc Huân, em thấy chứ? Đây là người đàn ông em coi trọng, em có thể chờ anh ta hơn hai mươi năm, nhưng anh ta đợi em 5 năm cũng đã không chịu nổi cô đơn rồi! Nếu hiện tại em biết tin này, ngàn vạn lần không cần thương tâm, bởi vì, không đáng……”

-

Hạnh Hoa Thôn.

Mấy ngày nay Tần Mộng Oanh thời thời khắc khắc đều thấp thỏm bất an mà chú ý cảm xúc của Hạ Úc Huân.

Hôn tin của Lãnh Tư Thần che trời lấp đất mà truyền đến, nhưng cô lại vẫn như không có việc gì, cứ theo lẽ thường ăn cơm, cứ theo lẽ thường đi dạy, cứ theo lẽ thường trồng hoa nhổ cỏ, khiến người ta có cảm giác như một sự im lặng trước bão táp.

Một đêm trước hôn lễ của Lãnh Tư Thần, Tần Mộng Oanh rốt cuộc nhịn không được.hỏi:

“Úc Huân, em lại đây một chút, chị có lời muốn nói với em.”

Hạ Úc Huân sửng sốt một chút, 5 năm qua, cho dù là lúc đơn độc ở chung, Tần Mộng Oanh cũng rất ít gọi tên cô như vậy.

“Chị Mộng Oanh, làm sao vậy?”

Hai người vừa nói vừa ngồi ở trong sân.

“Hẳn là chị phải hỏi em, em làm sao vậy?” Tần Mộng Oanh nhìn cô.

“Em không sao cả?” Hạ Úc Huân vẻ mặt hoang mang.

“Úc huân, ngày mai anh ta liền phải kết hôn, em một chút cảm giác đều không có sao?”

“Có chứ!” Hạ Úc Huân gật gật đầu, đáp: “Không khí tươi mát, hoa nở càng thơm, Niếp Niếp cùng Tiểu Bạch càng đáng yêu, tóm lại nhìn cái gì đều thuận mắt.”

“A?” Tần Mộng Oanh sửng sốt.

Hạ Úc Huân buồn cười mà nhìn dáng vẻ sửng sốt của Tần Mộng Oanh, khẽ cười một tiếng, nói: “Chẳng lẽ không phải sao? Tuy rằng em không nói, nhưng, 5 năm qua, sự cố chấp của anh ấy giống như gông cùm xiềng xích vô hình trói buộc em. Hiện tại, anh ấy rốt cuộc muốn buông tay, vậy đối với chúng ta đều là một loại giải thoát.”

Tần Mộng Oanh mày nhíu lại, nói: “Dù sao cũng là người đàn ông em từng yêu nhiều năm như vậy, em thậm chí vì anh ta trả giá mọi thứ. Hiện tại anh ta liền phải cưới người khác, em ngay cả đau lòng cũng không cảm nhận được, không cảm thấy không cam lòng sao?”

Sớm vào lúc truyền ra tin Lãnh Tư Thần kết hôn cô cũng đã bắt đầu lo lắng, mỗi ngày cô đều cẩn thận đem những báo chí tạp chí có liên quan giấu đi, chỉ sợ cô chịu kích thích.

Mà hiện tại, loại tai hoạ ngầm này rốt cuộc bộc phát tới đỉnh điểm.

Cô vô cùng lo lắng tâm tình bình tĩnh suốt 5 năm của Hạ úc Huân sẽ bị đánh vỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.