Chương trước
Chương sau
Nam Cung Lâm nhìn tình hình bên trong, vẻ mặt nản lòng nói: “Hạ Mạt Lâm đã trở lại, xem ra tôi càng không thể nhận về đứa con gái này rồi!”

“Có nhận hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ấy hạnh phúc thì tốt rồi.”

Anh mời được Hạ Mạt Lâm trở về cũng là mạo hiểm nguy hiểm, có lẽ ông ấy có lợi thế có thể khuyên giải được Hạ Úc Huân, cũng có thể Hạ Úc Huân có Hạ Mạt Lâm liền càng không cần anh, đây cũng là nguyên nhân trước đây anh luôn không đem tung tích của Hạ Mạt Lâm nói cho Hạ Úc Huân biết.

Nhưng là, giờ phút này nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của cô khi gặp Hạ Mạt Lâm, anh lại cảm thấy mạo hiểm như vậy là đáng giá.

“Chỉ mong cậu thực sự có thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy……” Nam Cung Lâm thở dài, có chút lo lắng hỏi: “Cậu vẫn còn đấu với Renault?”

“Uhm.”

“Cậu gần đây mang động quá lớn, đã có rất nhiều người theo dõi cậu hơn nữa hoài nghi thân phận của cậu.”

Lãnh Tư Thần nhíu mày lại, nói: “Tôi có chừng mực.”

“Ai, tôi cũng muốn bồi Úc Huân, đi chứng kiến một khắc các người nhận giấy đỏ kia, xem ra tôi chú định không có phúc phận kia rồi.” Nam Cung Lâm vẻ mặt ai oán.

Nhắc tới chuyện lãnh chứng, khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Tư Thần nhu hòa hơn rất nhiều, cũng khó được đối với Nam Cung Lâm có vài phần kiên nhẫn, nói:“Vẫn là sớm một chút nói cho cô ấy biết, ông không nói, cô ấy không chỉ không có cơ hội cự tuyệt ông, đồng nghĩa không có cơ hội tha thứ cho ông.”

“……” Nghe Lãnh Tư Thần nói, Nam Cung Lâm lâm vào trầm tư.

-

Hạ Úc Huân đã hoàn toàn bị choáng.

Không chỉ là ba ba thỏa hiệp, cư nhiên ngay cả Lãnh phu nhân đều lôi kéo tay cô tận tình khuyên bảo cô nhất định phải gả cho Lãnh Tư Thần, Lương Khiêm Hướng Viễn bọn họ cũng ở một bên xem náo nhiệt ồn ào……

Hạ Úc Huân cứ như vậy đần độn mà đã bị bọn họ kéo, hướng Cục Dân Chính chạy đến.

Dọc theo đường đi, cô rất nhiều lần muốn mở miệng nói rõ ràng, nhưng nhìn thấy Lãnh phu nhân mở miệng một tiếng thông gia, còn có ánh mắt lo lắng chờ đợi của ba, cô nói cái gì cũng không nói ra được, chỉ có thể hung hăng mà trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thần.

Người đàn ông này sao lại có thể như vậy!

Cư nhiên ngay cả ba cô người khó lừa như vậy đều bị anh lừa dối!

Nếu cô thật sự không đồng ý, kiên quyết phản đối, hiện tại có thể giận mắng Lãnh Tư Thần, sau đó trực tiếp xuống xe.

Nhưng, cô lại không làm như vậy.

Có lẽ, trong tiềm thức, cô tham luyến hạnh phúc dễ như trở bàn tay này, không nỡ tự tay hủy diệt.

Cho dù hạnh phúc này khiến cô lo sợ bất an.

Cô rất sợ hãi, thật sự rất sợ hãi, càng đến gần cái gọi là hạnh phúc, liền càng thấy bất an.

Trong chiếc xe Benz rộng rãi, cô và Hạ Mạt Lâm ngồi cùng nhau, đối diện là Lãnh Tư Thần cùng Lãnh phu nhân.

Lãnh phu nhân nói với cô Lãnh Hoa Liều đã chuẩn bị tiệc cưới, hơn nữa đối với Hạ Mạt Lâm khách khí vô cùng, không chút ngạo mạn như trước kia.

Cô thật sự không thể tin được, ngồi bên cạnh cô chính là ba cô, đối diện ngồi chính là mẹ Lãnh Tư Thần, bọn họ hiện tại đang trên đường đến Cục Dân Chính làm thủ tục.

Cô nhìn ba cô bên cạnh, chỉ thấy Hạ Mạt Lâm ăn mặc trang phục vận động màu lam đơn giản, so với Lãnh phu nhân đối diện ăn mặc cầu kỳ, có chút ngại ngùng mất tự nhiên.

Hạ Úc Huân đột nhiên cảm thấy rất chua xót, đột nhiên hô: “Ngừng một chút!”

Lãnh Tư Thần một đường căng chặt thần kinh, thấy Hạ Úc Huân tuy rằng vẻ mặt bàng hoàng bất an nhưng trước sau không trực tiếp cự tuyệt, cho rằng lần này không sai biệt lắm có thể thành, vừa nghe lời này, tim lập tức vọt ra ngoài, nói: “Tiểu Huân, làm sao vậy?”

“Tôi muốn giúp ba ba mua bộ quần áo mới, dù sao hôm nay cũng là ngày đặc biệt.” Hạ Úc Huân cười gượng.

Không chỉ có như thế, cô còn có chuyện cần phải nói chuyện riêng với Hạ Mạt Lâm.

Tình huống như vậy, cô căn bản cái gì cũng không nói được
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.