Chương trước
Chương sau
Nhìn Hạ Úc Huân đau xót tuyệt vọng, Lãnh phu nhân cũng lo lắng theo.

“Tiểu Huân, đừng khóc……” Lãnh Tư Thần chân tay luống cuống mà ôm lấy cô.

Giây tiếp theo, Hạ Úc Huân đột nhiên tránh né anh, nghiêng ngả lảo đảo mà đi xuống giường.

“Tiểu Huân, em hiện tại không thể lộn xộn!” Lãnh Tư Thần vừa muốn vươn tay, cô lại lui về phía sau một bước, lạnh lùng mà nhìn anh, nói: “Lãnh Tư Thần, đừng chạm vào tôi!”

“Tiểu Huân……”

“Đừng tới đây, đừng chạm vào tôi……” Hạ Úc Huân gào rống một tiếng, sau đó che bụng xông ra ngoài.

“Tiểu Huân!” Lãnh Tư Thần vội vàng đuổi theo.

“Ai…… Này……” Lãnh phu nhân vô thố mà nhìn hai người chạy ra.

“Chị dâu!”

“Lão đại!”

“Sao lại thế này?” Hướng Viễn không hiểu ra sao mà nhìn hai người chạy đi.

“Còn nói sao? Vừa thấy chính là chị dâu không chịu nổi đả kích mất đi đứa bé quá kích động! Nhanh đuổi theo xem đi!”

“Chị dâu không muốn sống nữa sao? Mới vừa sinh non sao lại có thể chạy nhanh như vậy!”

Cửa lớn ngoài bệnh viện.

Hạ Úc Huân nhìn người phía sau đuổi theo, vừa muốn vọt qua đối diện đường cái, đột nhiên có chiếc xe ngừng trước mặt cô.

“Lên xe!”

“Anh…… Renault……?” Hạ Úc Huân kinh ngạc mà nhìn người trên ghế điều khiển.

“Không muốn bị bắt lại, thì nhanh lên!” Renault thúc giục.

“Tiểu Huân, đừng chạy!”

Lãnh Tư Thần càng ngày càng gần, Hạ Úc Huân lập tức mở cửa xe.

Lúc Lãnh Tư Thần đuổi tới, chiếc xe kia đã nhanh chóng đi mất.

Lương Khiêm vội vàng đem xe chạy lại đây, ba người cùng nhau lên xe đuổi theo.

“Ngồi vững!” Renault nhìn Hạ Úc Huân trong kính chiếu hậu, nói: “Đừng lo lắng, tôi sẽ không để hắn đuổi theo!”

Nói xong thần sắc lạnh băng, dùng kỹ thuật lái xe linh hoạt bỏ xa chiếc xe theo phía sau.

Ngã tư đường xe khắp nơi chạm vào nhau, xe Lãnh Tư Thần cùng Lương Khiêm bị chặn.

“Shit——” Lương Khiêm nguyền rủa một tiếng đập tay lái.

“Lão đại, đó là xe Renault!” Hướng Viễn hô.

-

“Thực xin lỗi, vừa rồi chạy quá nhanh, cô có khỏe không?” Renault quan tâm hỏi.

Vẻ mặt Hạ Úc Huân hoảng hốt gật gật đầu, nói: “Không có việc gì, cám ơn.”

“Cô không hỏi tôi vì cái gì lại xuất hiện ở đó sao?” Dáng vẻ không hề tức giận hiện tại của cô, khiến hắn nhìn trong lòng thực không thoải mái.

“Vì cái gì?”

“Bởi vì tôi đã nghe nói chuyện xảy ra tối hôm qua, cho nên cố ý tới cứu cô!”

Renault thấy Hạ Úc Huân không nói gì, tiếp tục nói: “Cô còn muốn trở lại bên cạnh hắn sao?”

Hạ Úc Huân lắc lắc đầu như Renault dự đoán, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm bụng mình, con ngươi có phẫn nộ, oán hận, đau lòng.

“Như vậy, cô nguyện ý cùng tôi đi chứ? Rời khỏi nơi thương tâm này!” Renault cực kỳ dụ hoặc mà kiến nghị nói.

Hạ Úc Huân vẫn lắc đầu.

Renault thần sắc kinh sợ, hỏi: “Vì cái gì? Tâm ý của tôi, cô đã sớm biết không phải sao? Lãnh Tư Thần đối với cô như vậy, nếu cô đã không muốn về bên cạnh hắn, vì cái gì không thể cho tôi một lần cơ hội? Huân, tôi thật sự rất thích cô!”

“Tôi vừa mới sinh non!” Thanh âm Hạ Úc Huân khàn khàn mà nói.

“Tôi biết, tôi không để ý! Mọi thứ trong quá khứ của cô tôi đều có thể không để bụng, chúng ta có thể đi đến một nơi mới, một lần nữa bắt đầu. Tôi biết chuyện lần này với cô là đả kích rất lớn, về sau, tôi sẽ chăm sóc cô thật tốt!”

Lúc này đây, Renault nắm chắc thắng lợi, nhất định phải được.

Sau khi cô gặp phải tổn thương nặng như vậy, hắn xuất hiện cho cô dựa vào, cô nhất định sẽ bất lực mà dựa vào lòng hắn.

Chỉ cần là thứ hắn muốn có, tuyệt đối không thể không chiếm được. Mặc kệ tiêu phí tinh lực cùng trả giá đắt thế nào hắn đều sẽ không tiếc. Càng khó khăn, sau khi có được sẽ càng cảm thấy có thành tựu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.