Chương trước
Chương sau
Cuối cùng đem Hạ Úc Huân thu phục xong, Âu Minh Hiên cùng Nam Cung Mặc bắt đầu tranh chấp Hạ Úc Huân ngồi xe ai đi.

Ferrari hay là Lamborghini!

Nam Cung Mặc: “Làm ơn đi chiếc Ferrari màu bạc chính là

Âu Minh Hiên: “Chiếc Lamborghini là ”

Hai người bùm bùm mà tranh luận, Hạ Úc Huân quyết định mắt điếc tai ngơ, đỡ phải bị hai tên khốn này kích thích mà chết!

“Ách, em nói, em vẫn là ngồi xe buýt đi thôi! Ngồi xe 114 đến công viên ven biển xuống, chuyển qua xe 38 đến trường trung học đệ nhất xuống, lại chuyển……”

“Câm miệng!”

Hai tên này cùng dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn cô, trăm miệng một lời mà gầm lên một tiếng.

Hạ Úc Huân vạn phần buồn bực mà chỉ đối thủ, lẩm bẩm nói: “Các người lại ầm ĩ nữa, tiệc cưới liền sẽ kết thúc! Tôi vẫn là trở về ngủ sẽ tốt hơn!”

Lúc này, một chiếc Ferrari màu đỏ rực loá mắt phi đến.

Nhìn chiếc xe này, mồ hôi lạnh trên trán Hạ Úc Huân ứa ra, nhan sắc như kiện hàng bị đóng gói!

Chờ đến khi thấy người từ trong xe đi ra, Hạ Úc Huân liền không khó hiểu nữa.

“Tiểu bảo bối, cô hôm nay thật xinh đẹp!” Nhìn trang phục Hạ Úc Huân, Nam Cung Lâm sáng ngời trước mắt.

“Ách…… Là học trưởng cùng Mặc hỗ trợ! Nam Cung tiên sinh, sao ngài lại tới đây?”

“Xem ra, người tôi mang đến đều không cần rồi!” Nam Cung Lâm gọi điện thoại, chiếc siêu xe xa hoa theo phía sau một chiếc siêu xa hoa mở ra.

Tiểu bảo bối? Đối với cách xưng hô của Nam Cung Lâm với Hạ Úc Huân, Âu Minh Hiên cuồng hãn ho nhẹ một tiếng.

Tuy rằng thực không cam nguyện, Nam Cung Mặc vẫn nói: “Nếu không, chị cùng ông ấy đi đi! Theo bọn em dù sao cũng không tiện, sẽ làm người khác hiểu lầm chị là bạn gái bọn em!”

Bên trong xe, Lâm Na nhô đầu ra, nhiệt tình mời nói, “Úc huân, lên xe đi!”

Nhìn thấy Lâm Na, sắc mặt Nam Cung Mặc hơi trầm xuống, hy vọng bà có thể từ bỏ chủ ý hại Hạ Úc Huân.

Hạ Úc Huân nhìn trận địa trước mắt đều muốn hôn mê, một hai phải biến thành như vậy sao? Cô có thể không đi hay không vậy!

Bọn họ cũng quá khoa trương, quả thực so với cô còn phấn khởi hơn.

Bất đắc dĩ thịnh tình không thể chối từ, Hạ Úc Huân cuối cùng vẫn là lên xe Nam Cung Lâm.

“Vậy phiền ngài.”

“Không phiền không phiền! Chuyện của tiểu bảo bối chính là chuyện của ta!”

“……”

Dọc theo đường đi, Hạ Úc Huân tâm sự nặng nề mà nhìn ngoài cửa sổ xe.

Nam Cung Lâm quan tâm hỏi: “Úc huân, có tâm sự sao?”

“A?” Hạ Úc Huân phục hồi tinh thần, ấp úng nói, “Không có a……”

“Cô có nghĩ tới, có lẽ, cô có thể có lựa chọn tốt hơn hay không?” Dựa theo năng lực của ông, có thể sắp xếp cho cô vô số đàn ông trẻ tuổi có tài đẹp trai đầy hứa hẹn cho cô chọn lựa.

Lãnh Tư Thần người này tuy rằng ông rất thưởng thức, nhưng, cậu ta quá nguy hiểm.

Có lẽ, cậu ta thích hợp làm tình nhân không gửi gắm tất cả tình cảm, nhưng, tuyệt đối không thích hợp làm một người chồng tận tụy.

Hạ Úc Huân lịch sự mà cười cười, qua loa lấy lệ nói, “Có lẽ!”

Nhìn thấy cô không muốn thảo luận đề tài này, cũng thừa dịp Lâm Na ở đây, Nam Cung Lâm hỏi, “Đúng rồi, kiến nghị lần trước của tôi, cô suy xét thế nào rồi?”

“Kiến nghị gì?”

“Chính là chuyện tôi muốn nhận cô làm con gái nuôi.” Biết được Hạ Úc Huân đối với ba ruột mình bài xích, Nam Cung Lâm chỉ đành dùng biện pháp này.

Lâm Na nghe vậy thần sắc cứng đờ, nhưng rất nhanh khôi phục vẻ khiếp sợ, lúc này Nam Cung Lâm đề cập chuyện này, rõ ràng cũng là nói cho bà nghe.

Lúc này bà ngoại trừ việc đồng ý không có lựa chọn khác, bà căn bản không có tư cách nói không.

Vì thế bà nỗ lực bày ra một bộ rất thân thiết phụ họa nói:“Úc huân, tôi và Lâm đều rất thích cô!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.